róng bān
róng shēn
róng gōng
róng mù
róng chǐ
róng jìng
róng mào
róng tiǎn
róng mù
róng diāo
róng guāng
róng cuì
róng jiàn
róng lì
róng gǎo
róng qǐ
róng jiāng
róng jìng
róng tuì
róng qī
róng chú
róng huò
róng tán
róng guì
róng jí
róng gù
róng jì
róng hè
róng yàn
róng chǒng
róng cì
róng yào
róng mù
róng tài
róng yuán
róng shì
róng dùn
róng jùn
róng ài
róng chēng
róng chāng
róng rèn
róng yàn
róng rùn
róng bì
róng lài
róng guàn
róng fá
róng ān
róng dàn
róng yìng
róng lù
róng fū
róng qī
róng hàn
róng jì
róng qū
róng yào
róng jiàn
róng ā
róng yuàn
róng yù
róng huá
róng shì
róng gǎo
róng wèi
róng cǎo
róng yàn
róng lìn
róng jiàn
róng pǐn
róng wǔ
róng jìn
róng āi
róng cuì
róng yǎng
róng yuán
róng chú
róng guān
róng xī
róng fú
róng bāo
róng fù
róng nián
róng chuán
róng qīn
róng chǐ
róng huī
róng rǔ
róng měi
róng pò
róng wǔ
róng nà
róng zé
róng xìng
róng biàn
róng gǎi
róng mìng
róng qìng
róng xiǎn
róng jué
róng jù
róng guó
róng jìn
róng fēn
róng biàn
róng lǎn
róng yīng
róng luó
róng guān
róng quán
róng róng
róng fēn
róng dié
róng zī
róng chóng
róng shì
róng dá
róng guī
róng shèng
róng lù
róng fū
róng huái
róng lì
róng kū
róng kē
róng xiū
róng luò
róng shēng
gěng yào
hóng yào
huī yào
huàn yào
chún yào
yǐn yào
zhào yào
zhāo yào
jīng yào
huàn yào
xiǎo yào
zhōng yào
huǎng yào
wěi yào
tūn yào
xuàn yào
biāo yào
jiǒng yào
huá yào
dé yào
xiǎn yào
chuí yào
hè yào
lóng yào
qī yào
shǎn yào
yáng yào
yǐng yào
huǎng yào
xiān yào
guāng yào
jǐng yào
huáng yào
yì yào
xuàn yào
zhèn yào
qián yào
huī yào
jiǒng yào
chāo yào
chǒng yào
xuàn yào
mù yào
róng yào
chǎn yào
fā yào
xuàn yào
liú yào
jiè yào
yù yào
shén yào
zhāo yào
yīng yào
shǎn yào
yíng yào
bēn yào
èr yào
hào yào
tǔ yào
kūn yào
kuā yào
kuáng yào
yù yào
nì yào
bǐng yào
lǎng yào
zhé yào
jīn yào
xuǎn yào
mài yào
chí yào
xī yào
lóng yào
荣耀róngyào
(1) 应得或能够赢得崇高称誉,光荣;光彩或赞赏的习性
(.好工具)英glory(2) 良好的名声或社会名望
英honour(3) 花木茂盛鲜艳
英bright⒈ 亦作“荣曜”。
⒉ 花木茂盛鲜艳。
引汉边让《章华台赋》:“体迅轻鸿,荣曜春华。”
三国魏曹植《杂诗》之四:“南国有佳人,容华若桃李……俛仰岁将暮,荣耀难久恃。”
唐贺兰进明《行路难》诗之二:“君不见门前柳,荣曜暂时萧索久。”
唐柳宗元《酬贾鹏山人郡内新栽松寓兴见赠》诗之一:“夭夭日放花,荣耀将安穷。”
⒊ 富贵显耀。
引三国魏曹植《封二子为公谢恩章》:“窃位列侯,荣曜当世。”
唐李公佐《南柯太守传》:“生自尔情义日洽,荣曜日盛,出入车服,游宴宾御,次於王者。”
宋司马光《送张兵部知遂州》诗:“人间富贵非不有,似君荣耀真亦稀。”
元辛文房《唐才子传·徐凝》:“人间荣耀, 徐山人不復贮齿颊中也。”
⒋ 美好的声誉。
引唐韩愈《新修滕王阁记》:“词列三王之次,有荣耀焉。”
清孙枝蔚《过茅大方先生祠》诗之一:“富贵还乡井,多遭乡井嗤。不如守大节,荣耀在亲知。”
柳青《创业史》第一部第三章:“这两面奖旗是郭振山领导下的下堡乡五村的荣耀。”
草木的茂盛。唐.柳宗元〈酬贾鹏山人郡内新栽松寓兴见赠〉诗二首之一:「夭夭日放花,荣耀将安穷。」也作「荣曜」。
荣róng(1)(形)草木茂盛:本固枝~。(2)(形)兴盛:繁~。(3)(形)光荣:~誉|虚~。
耀读音:yào耀yào(1)(动)照耀;光线强烈地照射:~眼。(2)(动)夸耀:炫~|显~。(3)(形)光荣:荣~。