zhǐ bāo
zhǐ liǎn
zhǐ yù
zhǐ gē
zhēng pìn
zhǐ gǎo
zhǐ cí
zhǐ guì
zhǐ zhài
zhǐ kǎo
zhǐ jiàn
zhēng zhāo
zhǐ shù
zhǐ lǐ
zhǐ mù
zhǐ bì
zhǐ mìng
zhǐ yīng
zhēng qǐ
zhǐ shí
zhǐ chē
zhǐ xiáng
zhǐ shòu
zhǐ fù
zhǐ qǐng
zhǐ xuǎn
zhǐ bài
zhǐ suǒ
zhǐ tòng
zhǐ jì
zhǐ jiù
zhēng yán
zhǐ bì
zhǐ shōu
zhǐ jí
zhēng zhào
zhǐ yù
zhēng wén
zhǐ xùn
zhǐ xū
zhēng bá
zhēng xìn
zhǐ hūn
zhǐ wáng
zhǐ xiàng
zhǐ chuàng
zhēng guài
1. “征”的繁体字。
2. 召集。如:“徵兵”。《史記卷一五帝本紀》:“於是黃帝乃徵師諸侯,與蚩尤戰於涿鹿之野。”
3. 責問、詢問。如:“徵詢意見”。《左傳僖公四年》:“王祭不共,無以縮酒,寡人是徵。”明徐弘祖《徐霞客遊記卷九上滇遊日記十》:“即徵其地名,據云:為鳳田總府莊。”
4. 驗證、證明。《論語八佾》:“夏禮吾能言之,杞不足徵也。”
5. 公開尋求、招請。如:“徵婚”、“徵文”、“誠徵女工”。
6. 課取、收取。如:“徵稅”。《周禮地官閭師》:“以歲時徵野之貢賦。”《左傳昭公二十年》:“布常無藝,徵斂無度。”
7. 預兆、跡象。如:“吉徵”﹑“凶徵”。《史記卷四周本紀》:“夫國必依山川,山崩川竭,亡國之徵也。”
8. 姓。如三國時吳國有徵崇。
乞读音:qǐ乞qǐ(1)(动)向人讨;乞求:~食|~援|~降|~哀。(2)(Qǐ)姓。