zhǐ fù
zhǐ jí
zhǐ shōu
zhǐ gǎo
zhǐ xū
zhēng guài
zhǐ tòng
zhǐ kǎo
zhǐ bāo
zhǐ hūn
zhǐ lǐ
zhǐ qǐng
zhǐ zhài
zhǐ bì
zhǐ suǒ
zhēng xìn
zhēng zhāo
zhǐ xuǎn
zhǐ shòu
zhǐ mù
zhǐ jiù
zhēng qǐ
zhǐ jiàn
zhēng pìn
zhǐ yù
zhǐ jì
zhēng wén
zhǐ guì
zhǐ wáng
zhēng bá
zhǐ bì
zhǐ xiáng
zhǐ chuàng
zhǐ bài
zhǐ xùn
zhēng zhào
zhǐ yù
zhǐ cí
zhēng yán
zhǐ liǎn
zhǐ mìng
zhǐ gē
zhǐ shí
zhǐ xiàng
zhǐ chē
zhǐ yīng
zhǐ shù
hái bài
lóng bài
jiān bài
ér bài
qǐ bài
péi bài
bāo bài
hú bài
zàn bài
cè bài
hòu bài
huán bài
tóu bài
xiāng bài
gǒng bài
dá bài
cān bài
áo bài
qìng bài
dà bài
jiā bài
liè bài
dào bài
mào bài
jiǎng bài
jì bài
cè bài
zhèng bài
xiá bài
bù bài
jié bài
sì bài
zhǎn bài
guì bài
zài bài
nán bài
liè bài
luó bài
jiāo bài
kòu bài
jiá bài
tè bài
jìn bài
lǐ bài
míng bài
jiàng bài
chóng bài
fàn bài
qū bài
chāo bài
shěng bài
hàn bài
zhēng bài
zhǐ bài
yè bài
dài bài
yǐ bài
mó bài
héng bài
qí bài
chàng bài
xiōng bài
jī bài
jí bài
jìng bài
pǐ bài
nà bài
tuán bài
fèng bài
dǐng bài
huí bài
zhuī bài
xià bài
jiǔ bài
chóu bài
miàn bài
chú bài
fēng bài
hǔ bài
shè bài
biàn bài
jì bài
cháo bài
chuán bài
qiān bài
jì bài
mó bài
bó bài
shǒu bài
bǎi bài
jì bài
yíng bài
bā bài
wàng bài
lǐ bài
duān bài
sān bài
áo bài
dú bài
jiāo bài
guò bài
sàng bài
jí bài
wù bài
1. 古代五音之一。用來表示音調高低的詞。相當於西樂音階中的 sol(即简谱“5”)。《周禮春官大師》:“皆文之以五聲:宮、商、角、徵、羽。”元關漢卿《單刀會第四折》:“五音者,宮、商、角、徵、羽。”
拜读音:bài,bái[ bài ]1.过去表示敬意的礼节:对~。叩~。跪~。引恭敬地:~托。~访。~望。~请。[礼拜]宗教徒对神敬礼或祷告。转周、星期的别称。
2.行礼祝贺:~年。~寿。
3.用一定的礼节授予某种名义或结成某种关系:~将。~师。