chàng liàng
chàng rán
chàng suì
chàng shū
chàng fā
chàng mù
chàng dào
chàng yuè
chàng zhì
chàng jiù
chàng yán
chàng shì
chàng shuǎng
chàng huō
chàng tōng
chàng lì
chàng kuài
chàng jiàn
chàng xiǎng
chàng xiǎng
chàng bái
chàng xiāo
chàng dá
chàng gǔ
chàng jiào
chàng yuǎn
chàng cǎo
chàng xīn
chàng xù
chàng wài
chàng xíng
chàng shì
chàng yù
chàng jiào
chàng yóu
chàng wàng
chàng tài
chàng qià
chàng mào
chàng yì
chàng sāi
chàng qiè
chàng chàng
chàng tán
chàng shèng
chàng chē
chàng yì
chàng hé
chàng yǐn
chàng qíng
chàng yáng
chàng huái
chàng lǎng
chàng míng
chàng hǎo
chàng biàn
shuāng jiù
dān jiù
yù jiù
jiǔ jiù
duì jiù
jǐng jiù
kē jiù
jī jiù
yào jiù
zhǒng jiù
kē jiù
zhēn jiù
jiǔ jiù
bài jiù
tuō jiù
chuī jiù
shí jiù
yā jiù
dǎo jiù
chǔ jiù
zūn jiù
jī jiù
guǐ jiù
yīng jiù
mén jiù
chàng jiù
wū jiù
mù jiù
⒈ 捣鬯所用的臼。畅,通“鬯”。
引《礼记·杂记上》:“畅臼以椈,杵以梧。”
郑玄注:“所以擣鬱也。”
孔颖达疏:“臼以麹、杵以梧者,谓擣鬯所用也。椈,柏也;梧,桐也……擣鬱鬯用柏臼桐杵。”
阮元校勘记:“畅,《释文》出‘鬯’,云‘本亦作畅’。按鬯、畅古通用,《尔雅》注引此文正作鬯。”
畅chàng(1)(形)无阻碍;不停滞:~通|~达|~行无阻。(2)(形)通快;尽情:~谈|~所欲言。(3)姓。
臼读音:jiù臼jiù(1)(名)舂米的器具;一般用石头制成;样子像盆。(2)(名)像臼的:~齿。