shuǐ láo
jié láo
bǎ láo
xiǎo láo
dāng láo
yù láo
zào láo
sī láo
shēng láo
pú láo
bǎi láo
nǚ láo
gāo láo
zhū láo
xì láo
xià láo
xī láo
qiú láo
qín láo
zhì láo
hǔ láo
hēi láo
lán láo
gāo láo
tiān láo
chí láo
yì láo
sān láo
táo láo
pián láo
tào láo
dì láo
jūn láo
shàng láo
dà láo
sōu láo
shī láo
chóng láo
gòng láo
jiān láo
huàn láo
tóng láo
qī láo
jiān láo
pàn láo
tài láo
dìng láo
niú láo
qí láo
yā láo
āi láo
wǔ láo
bǔ láo
tǔ láo
bì láo
sǐ láo
shí láo
jiǔ láo
lán láo
wǔ láo
zuò láo
jiāng láo
bù láo
quān láo
⒈ 谓宰杀过的牲口。参见“餼牵”。
引《礼记·聘义》:“羣介皆有餼牢,壹食,再饗。”
唐刘禹锡《天论中》:“羣次乎邑郛,求荫于华榱,饱于餼牢,必圣且贤者先焉。”
《新唐书·崔宁传》:“既败,收餘兵沿江而下,诸刺史震慄,备餼牢以饗士。”
活的牲口。
饩(1)(名)古代祭祀或馈赠用的牲畜。(2)(名)赠送(谷物、饲料、牲畜等)。
牢读音:láo牢láo(1)(名)养牲畜的圈:亡羊补~。(2)(名)古代祭祀用的牲畜:太~(原指牛、羊、猪三牲;后也专指祭祀用的牛)。(3)(名)监狱。(4)(形)牢固;经久:~不可破。