shì rén
shì fú
shì nǚ
shì sūn
shì shī
shì liú
shì jí
shì xíng
shì lín
shì xiāng
shì chén
shì qì
shì yù
shì shēn
shì bīng
shì wǔ
shì lún
shì fēng
shì pǐn
shì tǎn
shì cāo
shì lǐ
shì yù
shì jié
shì zǐ
shì lǚ
shì zú
shì duō
shì mǎ
shì zhòng
shì xìng
shì yǒu
shì fū
shì shù
shì tián
shì huàn
shì xióng
shì wǔ
shì xī
jì nǚ
ái nǚ
sǒng nǚ
fù nǚ
lián nǚ
gōng nǚ
lóng nǚ
hǔ nǚ
bì nǚ
shàng nǚ
cài nǚ
bìng nǚ
shāng nǚ
jīng nǚ
wài nǚ
yǎ nǚ
fèng nǚ
shào nǚ
liàng nǚ
tóng nǚ
yǎng nǚ
guī nǚ
dí nǚ
huáng nǚ
zhī nǚ
dà nǚ
xuàn nǚ
yí nǚ
qì nǚ
tóng nǚ
xuán nǚ
shǐ nǚ
cán nǚ
máo nǚ
jiǔ nǚ
chǔ nǚ
luó nǚ
chāng nǚ
xī nǚ
mì nǚ
ruǐ nǚ
jì nǚ
bǎng nǚ
shuò nǚ
zōng nǚ
yuàn nǚ
lí nǚ
xiù nǚ
tiān nǚ
qiáo nǚ
guī nü
shì nǚ
piǎo nǚ
xiào nǚ
kè nǚ
měi nǚ
ér nǚ
bān nǚ
cái nǚ
huàn nǚ
wù nǚ
chì nǚ
jiāo nǚ
ā nǚ
pín nǚ
nuǎn nǚ
kuàng nǚ
hǎi nǚ
yì nǚ
nà nǚ
zhāng nǚ
zhòng nǚ
lù nǚ
chū nǚ
bāo nǚ
xiù nǚ
gē nǚ
wū nǚ
mèi nǚ
máng nǚ
lí nǚ
wáng nǚ
zhì nǚ
jì nǚ
hán nǚ
fú nǚ
cūn nǚ
liè nǚ
shèng nǚ
chù nǚ
èr nǚ
qīng nǚ
háo nǚ
yuàn nǚ
xuě nǚ
biē nǚ
lǎo nǚ
yōu nǚ
mó nǚ
liè nǚ
yàn nǚ
shù nǚ
lì nǚ
qī nǚ
shàn nǚ
chūn nǚ
wǔ nǚ
shuāng nǚ
shì nǚ
shùn nǚ
dì nǚ
fǔ nǚ
dài nǚ
jīn nǚ
nuǎn nǚ
dōng nǚ
dīng nǚ
yì nǚ
sòng nǚ
lè nǚ
líng nǚ
xiā nǚ
cǎi nǚ
luò nǚ
jī nǚ
shèn nǚ
shèng nǚ
yì nǚ
chàng nǚ
cǎi nǚ
xiá nǚ
hán nǚ
niú nǚ
jì nǚ
tiáo nǚ
jìng nǚ
xìn nǚ
zhí nǚ
bù nǚ
shì nǚ
hóng nǚ
mén nǚ
nì nǚ
sòng nǚ
hé nǚ
jiàn nǚ
yì nǚ
rǔ nǚ
róng nǚ
chán nǚ
sūn nǚ
cǎi nǚ
yàn nǚ
lí nǚ
gōng nǚ
è nǚ
lín nǚ
shū nǚ
yě nǚ
bà nǚ
bāo nǚ
nán nǚ
jiāo nǚ
chú nǚ
qiàn nǚ
xià nǚ
yuán nǚ
shuāi nǚ
bēn nǚ
jū nǚ
yuè nǚ
dù nǚ
dú nǚ
yíng nǚ
gòu nǚ
ài nǚ
xiǎo nǚ
bì nǚ
gū nǚ
shí nǚ
gōng nǚ
yāo nǚ
nuǎn nǚ
biàn nǚ
zhēn nǚ
zhǎng nǚ
jìn nǚ
xíng nǚ
xiè nǚ
shén nǚ
guī nǚ
zhēn nǚ
qǔ nǚ
chuàn nǚ
cái nǚ
qín nǚ
jiǎ nǚ
xū nǚ
qí nǚ
shān nǚ
jī nǚ
lú nǚ
zhī nǚ
cóng nǚ
liáo nǚ
qiū nǚ
dú nǚ
fù nǚ
yù nǚ
nèi nǚ
yuè nǚ
zhōng nǚ
chà nǚ
guàn nǚ
sù nǚ
xiān nǚ
yù nǚ
yōu nǚ
jì nǚ
zǐ nǚ
hàn nǚ
yún nǚ
bā nǚ
xí nǚ
士女shìnǚ
(1) 古代指已成年而未婚的男女,后泛指成年男女
英young men and women(2) 同“仕女”
英beauty⒈ 青年男女。有时指未婚的青年男女。
引《楚辞·招魂》:“吴歈蔡謳,奏大吕些;士女杂坐,乱而不分些。”
王逸注:“言醉饱酣乐,合尊促席,男女杂坐,比肩齐膝,恣意调戏,乱而不分别也。”
《文选·曹植<求自试表>》:“夫自衒自媒者,士女之丑行也;干时求进者,道家之明忌也。”
李善注:“《越絶书》曰:‘ 范蠡其始居楚,之越,越王与言尽日。大夫石贾进曰:衒女不贞,衒士不信。’”
北魏杨衒之《洛阳伽蓝记·法云寺》:“四月初八日,京师士女多至河间寺,观其廊廡綺丽,无不叹息,以为蓬莱仙室,亦不是过。”
宋王谠《唐语林·补遗三》:“其曲……有曰‘葱岭西’者,士女踏歌为队,其词大率言葱岭之士,乐河湟故也,归国而復为唐民也。”
冰心《寄小读者》二四:“我扶轮屏息,偶然侧首看见阑旁士女,容色暇豫,言笑宴宴,始恍然知自己一身责任之重大。”
⒉ 泛指人民、百姓。
引《后汉书·王畅传》:“郡为旧都侯甸之国,园庙出於章陵,三后生自新野,士女沾教化,黔首仰风流,自中兴以来,功臣将相,继世而隆。”
《三国志·魏志·崔琰传》:“今邦国殄瘁,惠康未洽,士女企踵,所思者德。”
唐许尧佐《柳氏传》:“天寳末,盗覆二京,士女奔骇。”
中国近代史资料丛刊《太平天囯·行军总要》:“閭阎安堵,若忘锋鏑之惊;士女归心,共效壶浆之献。”
⒊ 仕女。旧称贵族妇女。
引《敦煌曲子词·菩萨蛮》之二:“清明节近千山緑,轻盈士女腰如束。”
清潘荣陛《帝京岁时纪胜·上元》:“然五夜笙歌,六街轿马,香车锦轡,争看士女游春;玉珮金貂,不禁王孙换酒。”
杨朔《木棉花》:“轻细的縠纱已经披上士女高贵的躯体,而苦力们赤着脊梁……这使过路的士女们蹙紧眉,急急用洒满法兰西香水的手绢捂着她们的鼻子,要不然,她们准会晕过去!”
⒋ 指以美女为题材的国画。
引宋苏轼《题<张子野诗集>后》:“昔周昉画人物皆入神品,而世俗但知有周昉士女,皆所谓‘未见好德如好色者’歟!”
泛指男女。
士shì(1)(名)古代指未婚的男子。(2)(名)古代介于大夫和庶民之间的阶层。(3)(名)士人:~农工商。(4)(名)军人:~气。(5)(名)军人的一级;在尉以下:上~|中~|下~。(6)(名)指某些种技术人员:护~|医~。(7)(名)对人的美称:女~|烈~。(8)(名)姓。
女读音:nǚ,rǔ[ nǚ ]1. 女性,与“男”相对。古代以未婚的为“女”,已婚的为“妇”。现通称“妇女”:女人。女士。女流(含轻蔑意)。少(shào )女。
2. 以女儿作为人的妻(旧读nǜ)。
3. 星名,二十八宿之一。亦称“婺女”、“须女”。