sūn xǔ
sūn zhī
sūn wú
sūn áo
sūn xù
sūn shān
sūn xù
sūn yáng
sūn sūn
sūn móu
sūn fù
sūn zǐ
sūn ér
sūn láng
sūn shū
sūn cáo
sūn jīn
sūn cí
sūn yè
sūn jiē
sūn mèng
sūn nǚ
sūn luò
sūn liú
sūn páng
sūn yǒu
sūn shí
sūn nān
sūn xī
sūn zēng
sūn hóng
sūn cí
yí nǚ
dí nǚ
qīng nǚ
xuán nǚ
hǎi nǚ
sǒng nǚ
rǔ nǚ
bì nǚ
xiān nǚ
fú nǚ
chà nǚ
bāo nǚ
lián nǚ
bǎng nǚ
guī nǚ
liè nǚ
gòu nǚ
huáng nǚ
chuàn nǚ
dōng nǚ
qiū nǚ
shǐ nǚ
mó nǚ
yàn nǚ
yuè nǚ
zhāng nǚ
lè nǚ
lí nǚ
jì nǚ
róng nǚ
shuāng nǚ
xiā nǚ
luó nǚ
jì nǚ
niú nǚ
xiù nǚ
gū nǚ
èr nǚ
tóng nǚ
hàn nǚ
guī nǚ
zhì nǚ
xī nǚ
shì nǚ
líng nǚ
jì nǚ
zhòng nǚ
chǔ nǚ
yì nǚ
yāo nǚ
jīng nǚ
cài nǚ
nèi nǚ
bēn nǚ
mén nǚ
chū nǚ
hǔ nǚ
ài nǚ
lù nǚ
zǐ nǚ
jiǎ nǚ
jī nǚ
cūn nǚ
xuàn nǚ
zhī nǚ
chì nǚ
zhǎng nǚ
lì nǚ
nuǎn nǚ
máo nǚ
bān nǚ
chán nǚ
tóng nǚ
yún nǚ
yǎng nǚ
shuāi nǚ
yì nǚ
jiǔ nǚ
lǎo nǚ
dú nǚ
qī nǚ
zhēn nǚ
yuàn nǚ
shèn nǚ
dú nǚ
gōng nǚ
lú nǚ
shùn nǚ
yù nǚ
xìn nǚ
fèng nǚ
xuě nǚ
hóng nǚ
yì nǚ
shì nǚ
wū nǚ
dù nǚ
jiàn nǚ
ér nǚ
nuǎn nǚ
lóng nǚ
jī nǚ
jū nǚ
xiǎo nǚ
shén nǚ
shàn nǚ
gōng nǚ
nán nǚ
yíng nǚ
liàng nǚ
chú nǚ
pín nǚ
yuè nǚ
è nǚ
kuàng nǚ
cái nǚ
qiàn nǚ
bā nǚ
biàn nǚ
yì nǚ
sòng nǚ
bāo nǚ
měi nǚ
guàn nǚ
kè nǚ
gē nǚ
qí nǚ
sūn nǚ
hán nǚ
piǎo nǚ
hé nǚ
jìn nǚ
wù nǚ
qì nǚ
cǎi nǚ
shào nǚ
sòng nǚ
nuǎn nǚ
cán nǚ
shèng nǚ
xià nǚ
bù nǚ
yù nǚ
ái nǚ
jiāo nǚ
zhí nǚ
lí nǚ
cóng nǚ
shū nǚ
luò nǚ
xiào nǚ
mèi nǚ
yǎ nǚ
jìng nǚ
jīn nǚ
chù nǚ
nà nǚ
qǔ nǚ
yě nǚ
tiān nǚ
fù nǚ
sù nǚ
xíng nǚ
zhī nǚ
dài nǚ
liáo nǚ
mì nǚ
cǎi nǚ
shì nǚ
fù nǚ
wài nǚ
gōng nǚ
dīng nǚ
cǎi nǚ
jì nǚ
xí nǚ
shān nǚ
shèng nǚ
zōng nǚ
bìng nǚ
zhōng nǚ
shù nǚ
shàng nǚ
dì nǚ
xiá nǚ
jiāo nǚ
yuàn nǚ
chàng nǚ
qiáo nǚ
xū nǚ
tiáo nǚ
wǔ nǚ
xiè nǚ
wáng nǚ
nì nǚ
háo nǚ
shāng nǚ
bì nǚ
máng nǚ
chāng nǚ
biē nǚ
qín nǚ
dà nǚ
lín nǚ
liè nǚ
yōu nǚ
shí nǚ
chūn nǚ
yàn nǚ
fǔ nǚ
huàn nǚ
yuán nǚ
cái nǚ
bà nǚ
ruǐ nǚ
zhēn nǚ
jì nǚ
yōu nǚ
hán nǚ
guī nü
xiù nǚ
ā nǚ
shuò nǚ
lí nǚ
指的是儿子(男儿/女儿)的女儿。
⒈ 儿子的女儿。
引北齐颜之推《颜氏家训·风操》:“夫人宋广州刺史纂之孙女,故犹染江南风教。”
宋洪迈《容斋随笔·待制知制诰》:“时陈恭公独为相,其弟妇王氏,冀公孙女,曾出也。”
《儒林外史》第三十回:“后来就娶了向太爷家王总管的孙女。”
称谓。称儿子的女儿。
1. 儿子的儿子:孙子。孙女。
2. 跟孙子同辈的亲属:外孙。侄孙(侄儿的子女)。
3. 孙子以后的各代:曾(zēng )孙(孙子的子女)。玄孙(曾孙的子女)。子孙(儿子和孙子,泛指后代)。王孙(贵族的子孙后代)。
4. 植物再生成孳生的:孙竹(竹的枝根末端所生的竹)。
5. 姓。
女读音:nǚ,rǔ[ nǚ ]1. 女性,与“男”相对。古代以未婚的为“女”,已婚的为“妇”。现通称“妇女”:女人。女士。女流(含轻蔑意)。少(shào )女。
2. 以女儿作为人的妻(旧读nǜ)。
3. 星名,二十八宿之一。亦称“婺女”、“须女”。