jiān jù
jiān gěng
jiān xīn
jiān jiǎn
jiān guān
jiān è
jiān yē
jiān huàn
jiān jù
jiān jiǒng
jiān huì
jiān è
jiān jié
jiān tún
jiān sè
jiān qú
jiān nán
jiān zhūn
jiān kùn
jiān jì
jiān wēi
jiān xiǎn
jiān zhuō
jiān jiù
jiān kù
jiān fú
jiān dì
jiān shí
jiān zhēn
jiān jù
jiān xiān
jiān jù
jiān huò
jiān cuì
jiān shēn
jiān guǐ
jiān hé
jiān fá
jiān kǔ
jiān jí
jiān ài
jiān zǐ
jiān è
jiān qín
pì nán
zhǐ nán
shé nán
xiǎn nán
tíng nán
jié nàn
dǎng nán
liǎng nán
hūn nán
ài nán
rù nán
guǐ nán
pái nàn
cǎn nán
hē nán
tóng nán
duǒ nàn
huàn nàn
chéng nán
diāo nàn
è nàn
hé nán
wài nán
lǜ nán
bì nán
wèn nàn
sè nán
kè nán
sù nán
jì nàn
bā nàn
wàn nán
jiǎng nán
jiè nán
fēi nàn
pī nán
kē nán
dá nán
zhàng nán
yīng nán
jiā nán
héng nán
è nán
fù nàn
yù nàn
kòu nán
mó nàn
shǒu nàn
lín nán
cái nán
bó nàn
dǐ nán
jié nán
wǔ nán
qín nán
táo nán
sǐ nàn
kùn nan
gòu nán
biān nán
shì nán
bīng nán
yāo nán
dà nàn
jié nàn
miǎn nán
jiān nán
shū nàn
shòu nàn
zāi nàn
wēi nán
hǎi nàn
liú nàn
jù nán
jí nán
tún nán
kān nán
jiǎn nán
tiān nán
dēng nán
mù nàn
fā nàn
gōng nàn
biàn nàn
yù nán
sǎo nán
guó nàn
ān nán
gào nán
hàn nán
shuǐ nàn
wēi nàn
fán nán
suǒ nán
qiào nán
jù nán
zǔ nàn
zhì nán
huò nán
fàn nán
jiǔ nàn
tǔ nán
qí nán
jìn nán
sì nán
èr nán
jiàn nán
wèi nán
xiāng nán
lín nàn
qián nán
nèi nàn
jiàn nán
hòu nán
píng nán
xiāo nán
kān nán
méng nàn
yí nán
hē nán
chí nán
zuò nán
zhòng nán
sè nán
bá nán
xùn nàn
biàn nán
shí nán
kōng nàn
chóu nán
xìn nán
zéi nán
jìng nán
jìng nán
xián nán
wéi nán
zhuī nán
luò nàn
zǒu nán
chǔ nán
gòu nán
yǎn nán
jiě nán
wéi nán
duō nán
lùn nán
cái nán
jiān nán
gāo nán
lí nàn
zào nàn
fěi nán
fèi nán
mò nán
jiǎo nán
fēn nán
wú nán
dǎo nàn
mó nàn
qióng nán
biàn nán
hán nán
chǎn nán
mǐ nán
pín nán
dāng nán
yōu nán
zé nàn
fán nán
kǔ nàn
fǎ nàn
ā nán
tóu nán
jìng nán
kuāng nán
jī nán
艰难jiānnán
(1) 艰苦困难
例历艰难险巇。——孙文《黄花冈七十二烈士事略 序》(.好工具)例漫长而艰难的行军英hard;difficult⒈ 困苦;困难。
引《诗·王风·中谷有蓷》:“嘅其嘆矣,遇人之艰难矣。”
郑玄笺:“所以嘅然而嘆者,自伤遇君子之穷厄。”
宋苏轼《贺欧阳少师致仕启》:“功存社稷而人不知,躬履艰难而节乃见。”
元秦简夫《赵礼让肥》第一折:“哥哥,似这等艰难,何以度日!”
鲁迅《朝花夕拾·<二十四孝图>》:“在中国的天地间,不做人,便是做鬼,也艰难极了。”
⒉ 危险。
引《魏书·彭城王勰传》:“勰恨之,对曰:‘兄识高年长,故知有夷险, 彦和握蛇骑虎,不觉艰难。’”
⒊ 指创业。
引《北史·周宗室传论》:“有周受命之始, 宇文护实预艰难。”
元周霆震《登城》诗:“世祖艰难德泽深,风悲城郭怕登临。”
⒋ 犹劳苦。
引宋叶适《福建运使赵公墓志铭》:“故江淮、荆湖两司,皆论公当迁,以劝艰难勤力之臣。”
⒌ 慎重。
⒍ 指文词隐晦而不平易。
引元辛文房《唐才子传·白居易》:“公诗以六义为主,不尚艰难。”
⒎ 危难;祸乱。
引《书·顾命》:“用敬保元子釗,弘济于艰难。”
《陈书·徐陵传》:“戡定艰难,便是匡周之霸,岂徒豳王徙雍,朞月为都, 姚帝迁河,周年成邑。”
《隋书·虞世基传》:“戡定艰难,平壹区宇。”
唐韩愈《此日足可惜赠张籍》诗:“谁云经艰难,百口无天殤。”
艰辛困难。
艰jiān(形)困难:~苦|~深|~难。
难读音:nán,nàn,nìng[ nán ]1. 不容易,做起来费事:难处。难度。难点。难关。难熬。难耐。难产。难堪。难题。难以。难于。困难。畏难。急人之难。
2. 不大可能办到,使人感到困难:难免。难为。难保。难怪。难倒(dǎo )。难道。难能可贵。
3. 不好:难听。难看。