jiān jù
jiān sè
jiān kùn
jiān è
jiān guǐ
jiān zhuō
jiān zhūn
jiān shí
jiān xīn
jiān è
jiān kù
jiān jù
jiān tún
jiān huì
jiān yē
jiān jù
jiān jiǒng
jiān nán
jiān shēn
jiān è
jiān xiǎn
jiān jí
jiān cuì
jiān hé
jiān huàn
jiān qín
jiān jiù
jiān jiǎn
jiān kǔ
jiān gěng
jiān dì
jiān jié
jiān guān
jiān zǐ
jiān wēi
jiān qú
jiān xiān
jiān fá
jiān jù
jiān huò
jiān jì
jiān fú
jiān ài
jiān zhēn
jiān gěng
tǔ gěng
duàn gěng
píng gěng
wán gěng
hóng gěng
bì gěng
qí gěng
hàn gěng
tián gěng
zhōng gěng
zhēn gěng
bì gěng
péng gěng
liú gěng
guāi gěng
cū gěng
piāo gěng
fú gěng
qiáng gěng
kū gěng
huāng gěng
táo gěng
jié gěng
mù gěng
fàn gěng
suān gěng
yè gěng
fēn gěng
zuò gěng
bó gěng
zhōng gěng
háo gěng
shēng gěng
qī gěng
tóng gěng
làng gěng
bēi gěng
chá gěng
néng gěng
héng gěng
zǔ gěng
gǔ gěng
dǒu gěng
wú gěng
hán gěng
cǎo gěng
róng gěng
gāng gěng
gū gěng
lù gěng
biān gěng
zhí gěng
jū gěng
⒈ 阻难。
引唐冯翊《桂苑丛谈·李将军为左道所悮》:“护军李将军全皋罢淮海日,寓於开元寺,以朝廷艰梗,未获西归。”
⒉ 艰难险阻。参见“艰阻”。
引宋王安石《游土山示蔡天启秘校》诗:“外实备艰梗,中仍费调燮。”
艰jiān(形)困难:~苦|~深|~难。
梗读音:gěng梗gěng(1)(名)(~儿)某些植物的枝或茎:花~|菠菜~儿|高粱~儿。(2)(动)挺直:~着脖子。(3)(形)直爽:~直。(4)(形)〈书〉顽固:顽~。(5)(动)阻塞;妨碍:~塞|从中作~。