bō qiào
bō zhū
bō hóng
bō hài
bō jìng
bō lán
bō xún
bō sù
bō wén
bō yì
bō chén
bō zhà
bō còu
bō bō
bō jí
bō pǔ
bō hén
bō xíng
bō mí
bō léng
bō téng
bō táo
bō shén
bō xīn
bō duàn
bō gǔ
bō dǎo
bō bì
bō tāo
bō wěi
bō luó
bō lán
bō chí
bō luó
bō zhuó
bō nà
bō cháo
bō lèi
bō lián
bō jí
bō shì
bō sī
bō huà
bō dàng
bō zhā
bō qiào
bō líng
bō guǐ
bō zhé
bō wén
bō yù
bō jiǎo
bō lún
bō chǎ
bō shàn
bō zhòu
bō liú
bō yuán
bō jùn
bō lí
bō làng
bō chá
bō lián
bō cháng
bō rǎo
bō guāng
bō shuǐ
bō shì
bō fēng
bō fú
bō bèng
bō sī
bō zhī
bō yǎn
bō lù
bō guān
bō cì
bō sè
bō làn
bō lín
bō ruò
bō qiān
bō fù
bō rùn
bō xiǎn
bō zhà
bō lǒng
bō zhé
bō dòng
bō bà
bō zhā
bō shù
bō hài
jiāo chá
kāi chá
jù zhā
míng zhā
diǎn zhā
diào zhā
chōu chá
tàn chá
āi zhā
bō zhā
fù chá
cún chá
chāo chá
mō zhā
zōu zhā
tiě zhā
gǔ zhā
nà zhā
chè chá
jiǎn chá
shěn chá
dié chá
kē zhā
líng zhā
tà chá
chè zhā
zhuī chá
fù chá
chì zhā
jī chá
bēng zhā
zhī zhā
kǎo chá
diào chá
sōu chá
fān chá
piào zhā
shān zhā
xún chá
xún chá
què chá
hé chá
ái zhā
kān chá
fǎng chá
sù zhā
tǐ chá
jiǎn zhā
xié chá
shàn zhā
má zhā
hǎi zhā
cè chá
diào zhā
jī chá
fù zhā
fàn zhā
yú zhā
mán zhā
pǔ chá
dài chá
shěn chá
fú zhā
bèi chá
chéng zhā
kū zhā
bèi chá
àn chá
jiā zhā
wán chá
bó zhā
zhēn chá
wǎ zhā
jī chá
hóu zhā
qīng chá
jiǎn chá
qì zhā
yán zhā
pán chá
chì zhā
mì chá
gài chá
⒈ 本指困苦、危害。后泛指艰辛;磨折。
引唐吕岩《敲爻歌》:“报贤良,休慕顾,性命机关须守护。若还缺一不芳菲,执著波查应失路。”
元柯丹邱《荆钗记·遣音》:“一心要传递佳音,不惮路途波查。”
清洪昇《长生殿·埋玉》:“事出非常堪惊诧,已痛兄遭戮,奈臣妾又受波查。”
⒉ 叹词。
引明汤显祖《邯郸记·死窜》:“波查,祸起天来大,怎泣奏当今鸞驾?”
清李玉《牛头山》第三出:“説什么炮凤烹龙鼎食华酒也,波查,莫浪夸。”
危害、苦难、折磨。元.李行道《灰阑记.第三折》:「你…你…你是将我这头面金钗插,我…我…我因此上受波查。」元.王仲文《救孝子.第一折》:「时坎坷,受波查,且浇菜,且看瓜。」也作「波喳」、「波蹅」。
波bō(1)(名)波浪;江湖海洋上起伏不平的水面:~纹。(2)(名)振动在物体中的传播叫做波;如水波、声波等。也叫波动。(3)(名)比喻事情的意外变化:风~|一~未平;一~又起。(4)(动)〈方〉跑。
查读音:chá,zhā[ zhā ]1. 姓。
2. 同“楂”。
3. 古同“渣”,渣滓。