xiū jiǎn
lián jiǎn
zhōng jiǎn
xíng jiǎn
wēi jiǎn
wǎng jiǎn
pǐ jiǎn
léi jiǎn
lián jiǎn
guǐ jiǎn
pí jiǎn
jī jiǎn
qí jiǎn
mìng jiǎn
bǒ jiǎn
qú jiǎn
diào jiǎn
ào jiǎn
gāo jiǎn
qiān jiǎn
yù jiǎn
qióng jiǎn
gū jiǎn
lián jiǎn
hán jiǎn
jiāo jiǎn
shuāi jiǎn
pín jiǎn
yǎn jiǎn
xiū jiǎn
guāi jiǎn
kuà jiǎn
jiān jiǎn
shí jiǎn
chí jiǎn
zhān jiǎn
shū jiǎn
níng jiǎn
kùn jiǎn
zhù jiǎn
luán jiǎn
cè jiǎn
gāng jiǎn
yōu jiǎn
ái jiǎn
qū jiǎn
zhūn jiǎn
nú jiǎn
miǎo jiǎn
lóng jiǎn
qí jiǎn
qū jiǎn
mò jiǎn
jiāo jiǎn
yān jiǎn
cè jiǎn
⒈ 瘸腿。
引《庄子·达生》:“汝得全而形躯,具而九窍,无中道夭於聋盲跛蹇,而比於人数,亦幸矣。”
《淮南子·览冥训》“走兽废脚” 汉高诱注:“废脚,跛蹇也。”
《汉书·韩安国传》“安国行丞相事,引堕车,蹇” 颜师古注引三国魏如淳曰:“为天子导引,而堕车跛蹇也。”
⒉ 一瘸一拐地走。
引清朱象贤《闻见偶录·毁禁邪神》:“数日,跛蹇而返。”
⒊ 指驽钝之马。
引晋葛洪《抱朴子·名实》:“汗血驱放而垂耳,跛蹇驰骋於鑾轩。”
晋葛洪《抱朴子·百里》:“审良乐之颜眄,不令跛蹇厕騏騄。”
脚残废。
跛bǒ(动)脚或腿有毛病;走起路来身体不平衡:~子|~脚。
蹇读音:jiǎn蹇jiǎn(1)(形)跛;行走困难:足~。(2)(形)(形)钝;不顺利:~带。(3)(名)指驽马。(4)(名)姓。