kuà fāng
kuà xùn
kuà xū
kuà lì
kuà yuè
kuà yǒu
kuà yìng
kuà jù
kuà jī
kuà chūn
kuà xià
kuà hǔ
kuà zǒng
kuà téng
kuà xié
kuà yuàn
kuà dāo
kuà wū
kuà yuè
kuà jù
kuà dài
kuà gǔ
kuà nián
kuà luò
kuà zhì
kuà jiǎn
kuà hǎi
kuà fú
kuà biān
kuà zuò
kuà hè
kuà dǎng
kuà líng
kuà qí
kuà hóng
kuà fèng
kuà zhì
kuà jìn
kuà lì
kuà mài
kuà bān
kuà shè
kuà kōng
kuà niǎn
kuà jiē
kuà yì
kuà bù
kuà lüè
kuà zōng
kuà shàn
kuà shí
kuà jí
kuà dǎo
kuà lì
kuà suǒ
kuà huǒ
kuà lán
kuà mǎ
kuà yè
kuà fèng
kuà niè
kuà shuǐ
kuà lán
kuà zǐ
kuà niǎn
kuà yǎn
kuà sú
kuà xiǎn
kuà dù
kuà shì
kuà zào
kuà ān
kuà lì
wēi jiǎn
cè jiǎn
qióng jiǎn
jī jiǎn
pí jiǎn
qū jiǎn
lián jiǎn
gāo jiǎn
mò jiǎn
hán jiǎn
zhù jiǎn
qiān jiǎn
qū jiǎn
ái jiǎn
yǎn jiǎn
wǎng jiǎn
zhūn jiǎn
lián jiǎn
níng jiǎn
shū jiǎn
lóng jiǎn
nú jiǎn
gū jiǎn
pǐ jiǎn
zhān jiǎn
kuà jiǎn
xíng jiǎn
guǐ jiǎn
luán jiǎn
miǎo jiǎn
guāi jiǎn
zhōng jiǎn
jiāo jiǎn
bǒ jiǎn
diào jiǎn
xiū jiǎn
gāng jiǎn
qí jiǎn
mìng jiǎn
shuāi jiǎn
chí jiǎn
qú jiǎn
cè jiǎn
jiāo jiǎn
jiān jiǎn
xiū jiǎn
yān jiǎn
léi jiǎn
lián jiǎn
shí jiǎn
pín jiǎn
yù jiǎn
yōu jiǎn
ào jiǎn
kùn jiǎn
qí jiǎn
⒈ 谓骑着蹇驴或驽马。
引宋陆游《小雪》诗:“跨蹇虽堪喜,呼舟似更奇。”
清蒲松龄《聊斋志异·黄英》:“﹝马子才﹞归至中途,遇一少年,跨蹇从油碧车,丰姿洒落。”
马南邨《燕山夜话·昆仑山人》:“每遇风雨飘萧,披襟流盼,相对欣然。命酌就醉;兴到跨蹇信所之,虽中途遇风雨,受饥寒,不改悔。”
跨kuà(1)(动)基本义:抬起一只脚向前或向左右迈(一大步)。(2)(动)两脚分在物体的两边坐着或立着:~在马上|铁桥横~长江两岸。(3)(动)超越一定数量、时间或地区等界限:~年度|~地区|~行业。
蹇读音:jiǎn蹇jiǎn(1)(形)跛;行走困难:足~。(2)(形)(形)钝;不顺利:~带。(3)(名)指驽马。(4)(名)姓。