dá liàn
yǎn liàn
gēng liàn
chéng liàn
tōng liàn
tuán liàn
hé liàn
jī liàn
táo liàn
xiáng liàn
zhōng liàn
bào liàn
xùn liàn
jiǎn liàn
jīng liàn
xiè liàn
huàn liàn
guì liàn
hēi liàn
ā liàn
jiǎn liàn
chǔ liàn
tǔ liàn
héng liàn
jié liàn
àn liàn
zhēn liàn
yān liàn
qiàn liàn
cuì liàn
shú liàn
qī liàn
zǎo liàn
bó liàn
pǐ liàn
ān liàn
míng liàn
sōu liàn
dà liàn
shěn liàn
wén liàn
hè liàn
chēn liàn
gàn liàn
jìng liàn
fú liàn
chǔ liàn
yǎ liàn
duàn liàn
shěn liàn
diào liàn
lǎo liàn
àn liàn
gǎo liàn
xuǎn liàn
sù liàn
bái liàn
xiáng liàn
pǐ liàn
jiāng liàn
cǎi liàn
lì liàn
jìng liàn
shuǎng liàn
dǎn liàn
pǔ liàn
qiū liàn
yán liàn
guàn liàn
jiǎn liàn
mó liàn
rǎn liàn
jiè liàn
xiāo liàn
tǐ liàn
yòng liàn
jū liàn
xiū liàn
chuàng liàn
sǎ liàn
wú liàn
guān liàn
tǎo liàn
zhěng liàn
wěn liàn
shuāng liàn
zhòng liàn
jiān liàn
zēng liàn
qín liàn
níng liàn
wěi liàn
àn liàn
xuě liàn
chuǎng liàn
pái liàn
guà liàn
fú liàn
fēi liàn
gāi liàn
xiào liàn
lù liàn
yì liàn
kǎo liàn
xuàn liàn
hù liàn
cāo liàn
shì liàn
hào liàn
lǎng liàn
xí liàn
chéng liàn
jiào liàn
dǎo liàn
zōng liàn
jīn liàn
mǐn liàn
yè liàn
bèi liàn
guā liàn
xǐ liàn
⒈ 熟习;熟练。
引《晋书·刁协传》:“协久在中朝,諳练旧事。”
宋王栐《燕翼诒谋录》卷一:“开宝六年四月癸巳,詔流内銓於前任令、録、判、司、簿、尉,选諳练公事一十五人,补堂后官,三年一替。”
清平步青《霞外攟屑·里事·孟次微监州》:“言吏治通达諳练,工激浊扬清之权。”
⒉ 明晓事理,历练老成。
引清侯方域《南省试策》二:“以庸碌为老成,以软熟为諳练,以闒茸为和平。”
清魏源《圣武记》卷七:“特因未识其人,尚未特沛恩施,今日召见,果安详諳练,明白诚实。”
茅盾《幻灭》十一:“慧姊 !我常常想,学得你的谙练达观就好了。”
熟习。《晋书.卷六九.刁协传》:「协久在中朝,谙练旧事。」《红楼梦.第一九回》:「老耗并众耗见他这样,恐不谙练,且怯懦无力,都不准他去。」也作「谙达」。
谙ān(动)〈书〉熟悉:~达。
练读音:liàn练liàn(1)(名)白绢:江平如~。(2)(动)把生丝煮熟;使它柔软洁白。(3)(动)练习;训练:勤学苦~|~兵|~功夫。(4)(形)经验多;纯熟:老~|干~|熟~。(5)(Liàn)姓。