xí yì
xí niǔ
xí gù
xí dǔ
xí jìng
xí guàn
xí tài
xí róng
xí bì
xí liàn
xí xué
xí xíng
xí luàn
xí xìng
xí yuán
xí sú
xí hào
xí jiā
xí fù
xí rǎn
xí róng
xí shú
xí yòng
xí sòng
xí shì
xí yáng
xí tí
xí yáng
xí kè
xí liú
xí jìn
xí rěn
xí fēng
xí chén
xí dǔ
xí cháng
xí dǎo
xí cí
xí jiào
xí fú
xí chá
xí yì
xí qì
xí jiàn
xí kǎn
xí wén
xí xí
xí dé
xí lè
xí wán
xí guàn
xí chí
xí dìng
xí shàng
diào liàn
tǎo liàn
jiǎn liàn
guàn liàn
fēi liàn
dǎo liàn
jiè liàn
hào liàn
bào liàn
hé liàn
xùn liàn
jiān liàn
lǎng liàn
gēng liàn
wěn liàn
xiāo liàn
táo liàn
àn liàn
bó liàn
cāo liàn
chéng liàn
zōng liàn
jīn liàn
wěi liàn
níng liàn
jīng liàn
sǎ liàn
dǎn liàn
qín liàn
xǐ liàn
zēng liàn
zǎo liàn
hè liàn
cǎi liàn
hēi liàn
jìng liàn
guì liàn
yān liàn
chuàng liàn
jī liàn
shěn liàn
shěn liàn
míng liàn
sōu liàn
chǔ liàn
xiáng liàn
xuǎn liàn
chuǎng liàn
huàn liàn
jiǎn liàn
jū liàn
héng liàn
xiū liàn
yán liàn
jiào liàn
guà liàn
jìng liàn
xuàn liàn
qī liàn
guān liàn
dá liàn
chǔ liàn
xiáng liàn
yǎ liàn
xí liàn
zhōng liàn
gāi liàn
pǐ liàn
ā liàn
zhēn liàn
bái liàn
yǎn liàn
yòng liàn
xiào liàn
zhòng liàn
yì liàn
àn liàn
fú liàn
gàn liàn
shuāng liàn
chéng liàn
fú liàn
mǐn liàn
rǎn liàn
kǎo liàn
jiāng liàn
pǐ liàn
xuě liàn
yè liàn
wú liàn
jié liàn
tuán liàn
lǎo liàn
hù liàn
tōng liàn
pǔ liàn
zhěng liàn
cuì liàn
jiǎn liàn
tǔ liàn
mó liàn
shuǎng liàn
àn liàn
wén liàn
qiàn liàn
gǎo liàn
lì liàn
guā liàn
bèi liàn
qiū liàn
shú liàn
pái liàn
dà liàn
tǐ liàn
chēn liàn
duàn liàn
ān liàn
xiè liàn
lù liàn
sù liàn
shì liàn
⒈ 练习;训练。
引三国蜀诸葛亮《将苑·习练》:“夫军无习练,百不当一;习而用之,一可当百。”
《三国演义》第四八回:“江南之兵,往来水上,习练精熟。”
清王韬《变法自强》上:“讲求武备,整顿海防,慎固守御,改易营制,习练兵士,精制器械:此六者,实为当务之急。”
柔石《二月》二:“我的手指生疏了,我好久没有习练。”
⒉ 熟悉。
引《周书·韦孝宽传》:“孝宽自以习练齐人虚实,请为先驱。”
习(1)(动)学习;练习;温习:~武|~练。(2)(动)对某事物常常接触而熟悉:~焉不察。(3)(名)习惯:恶~|陈规陋~|积~。(4)姓。
练读音:liàn练liàn(1)(名)白绢:江平如~。(2)(动)把生丝煮熟;使它柔软洁白。(3)(动)练习;训练:勤学苦~|~兵|~功夫。(4)(形)经验多;纯熟:老~|干~|熟~。(5)(Liàn)姓。