翰林


翰林的组词


翰词

hàn cí

翰毛

hàn máo

翰翮

hàn hé

翰飞

hàn fēi

翰牍

hàn dú

翰长

hàn cháng

翰林

hàn lín

翰院

hàn yuàn

翰旋

hàn xuán

翰厉

hàn lì

翰学

hàn xué

翰詹

hàn zhān

翰海

hàn hǎi

翰登

hàn dēng

翰蔽

hàn bì

翰屏

hàn píng

翰蕃

hàn fān

翰薮

hàn sǒu

翰札

hàn zhá

翰纸

hàn zhǐ

翰染

hàn rǎn

翰采

hàn cǎi

翰苑

hàn yuàn

翰桧

hàn guì

翰草

hàn cǎo

翰迹

hàn jì

翰藻

hàn zǎo

翰素

hàn sù

翰池

hàn chí

翰音

hàn yīn

翰墨

hàn mò


凤林

fèng lín

峰林

fēng lín

峯林

fēng lín

额林

é lín

桑林

sāng lín

檀林

tán lín

巴林

bā lín

神林

shén lín

故林

gù lín

莽林

mǎng lín

麓林

lù lín

入林

rù lín

诃林

hē lín

圣林

shèng lín

深林

shēn lín

缁林

zī lín

居林

jū lín

暗林

àn lín

緑林

lù lín

碑林

bēi lín

央林

yāng lín

潜林

qián lín

棘林

jí lín

二林

èr lín

疏林

shū lín

旷林

kuàng lín

柳林

liǔ lín

墨林

mò lín

琼林

qióng lín

恶林

è lín

贞林

zhēn lín

森林

sēn lín

西林

xī lín

鸡林

jī lín

投林

tóu lín

老林

lǎo lín

斑林

bān lín

楼林

lóu lín

垧林

shǎng lín

祇林

qí lín

农林

nóng lín

柰林

nài lín

龟林

guī lín

翰林

hàn lín

士林

shì lín

梯林

tī lín

楚林

chǔ lín

珠林

zhū lín

平林

píng lín

武林

wǔ lín

缬林

xié lín

桂林

guì lín

梵林

fàn lín

梗林

gěng lín

阮林

ruǎn lín

层林

céng lín

枫林

fēng lín

学林

xué lín

丛林

cóng lín

少林

shǎo lín

树林

shù lín

榛林

zhēn lín

丘林

qiū lín

幽林

yōu lín

芳林

fāng lín

焚林

fén lín

禁林

jìn lín

辞林

cí lín

归林

guī lín

社林

shè lín

霜林

shuāng lín

语林

yǔ lín

书林

shū lín

卜林

bǔ lín

榆林

yú lín

丰林

fēng lín

菲林

fēi lín

穹林

qióng lín

瑶林

yáo lín

孔林

kǒng lín

竹林

zhú lín

孤林

gū lín

鸣林

míng lín

阴林

yīn lín

邓林

dèng lín

保林

bǎo lín

攀林

pān lín

枯林

kū lín

乔林

qiáo lín

鲍林

bào lín

吉林

jí lín

护林

hù lín

育林

yù lín

野林

yě lín

成林

chéng lín

杏林

xìng lín

矮林

ǎi lín

坰林

jiōng lín

鸾林

luán lín

长林

cháng lín

宝林

bǎo lín

华林

huá lín

柴林

chái lín

嘉林

jiā lín

鹄林

hú lín

坚林

jiān lín

肉林

ròu lín

双林

shuāng lín

石林

shí lín

燧林

suì lín

玉林

yù lín

羽林

yǔ lín

绿林

lù lín

青林

qīng lín

才林

cái lín

重林

chóng lín

如林

rú lín

麻林

má lín

泮林

pàn lín

烟林

yān lín

骞林

qiān lín

黑林

hēi lín

家林

jiā lín

山林

shān lín

梢林

shāo lín

造林

zào lín

旧林

jiù lín

寒林

hán lín

植林

zhí lín

雨林

yǔ lín

邃林

suì lín

诗林

shī lín

环林

huán lín

香林

xiāng lín

园林

yuán lín

毁林

huǐ lín

上林

shàng lín

穷林

qióng lín

椰林

yē lín

乌林

wū lín

繁林

fán lín

铁林

tiě lín

火林

huǒ lín

笑林

xiào lín

新林

xīn lín

文林

wén lín

橘林

jú lín

泛林

fàn lín

桃林

táo lín

词林

cí lín

珍林

zhēn lín

密林

mì lín

稠林

chóu lín

郁林

yù lín

鹤林

hè lín

红林

hóng lín

丹林

dān lín

空林

kōng lín

玄林

xuán lín

东林

dōng lín

藂林

cóng lín

北林

běi lín

鹦林

yīng lín

蹛林

dài lín

上一组词:梗林
下一组词:丛林

更多翰的组词

翰林的意思


词语解释:

.翰林hànlín

(1) 皇帝的文学侍从官,唐朝以后始设,明、清改从进士中选拔

例翰林天台陶先生。——明·高启《书博鸡者事》英member of the Imperial Academy

引证解释:

⒈ 谓文翰荟萃之所,犹词坛文苑。

引《晋书·陆云传》:“辞迈翰林,言敷其藻。”

⒉ 指文士。

引唐杜甫《宴胡侍御书堂》诗:“翰林名有素,墨客兴无违。”

⒊ 鸟栖之林。

引晋潘岳《悼亡诗》之一:“如彼翰林鸟,双飞一朝隻。”
唐柳宗元《奉酬杨侍郎》诗:“翰林寂寞谁为主?鸣凤应须早上天。”

⒋ 官名。指翰林学士。参见“翰林学士”。

⒌ 官名。指唐宋翰林院官员。

⒍ 官名。指清代翰林院属官,如侍读学士、侍讲学士、侍读、侍讲、修撰、编修、检讨等。

⒎ 指翰林院。

引唐韩愈《董公行状》:“﹝公﹞拜祕书省校书郎,入翰林为学士。”
清姚衡《寒秀草堂笔记》卷三:“近年馆课,悉用朱阑大卷。先公入翰林时,尚是白摺也。”

国语词典:

职官名。唐宋为内庭供奉之官,方技、杂流,亦待诏翰林。明清则为进士朝考后,得庶吉士的称号。

词语翻译

英语refers to academics employed as imperial secretaries from the Tang onwards, forming the Hanlin Imperial Academy法语Académie Hanlin

网络解释:

翰林 (词语)

翰林是我国古代官名。它的由来可以一直追溯到唐朝。唐玄宗时,从文学侍从中选拔优秀人才,充任翰林学士,专掌内命由皇帝直接发出的极端机密的文件,如任免宰相、宣布讨伐令等。由于翰林学士参与机要,有较大实权,当时号称“内相”。首席翰林学士称承旨。北宋时,翰林学士开始设为专职。明代,翰林学士作为翰林院的最高长官,主管文翰,并备皇帝咨询,实权已相当于丞相。清代沿用明代制度,设置翰林院,主管编修国史,记载皇帝言行的起居注,进讲经史,以及草拟有关典礼的文件;其长官为掌院学士,以大臣充任,属官如侍读学士、侍讲学士、侍读、侍讲、修撰、编修、检讨和庶吉士等,统称为翰林。
更多林的组词

翰林详细解释


读音:hàn

翰hàn〈书〉(名)原指羽毛;后来借指毛笔、文字、书信等:~墨。

读音:lín

林lín(1)(名)成片的树木或竹子:树~|竹~|山~|防风~。(2)(名)聚集在一起的同类的人或事物:艺~|碑~。(3)(名)林业:农~牧副渔。(4)(名)(Lín)姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025