hàn lì
hàn xué
hàn rǎn
hàn máo
hàn zhān
hàn zhǐ
hàn yuàn
hàn hǎi
hàn píng
hàn chí
hàn fān
hàn yīn
hàn lín
hàn jì
hàn cháng
hàn dēng
hàn cǎo
hàn dú
hàn cǎi
hàn cí
hàn mò
hàn hé
hàn zhá
hàn guì
hàn xuán
hàn yuàn
hàn fēi
hàn sù
hàn sǒu
hàn zǎo
hàn bì
suì dēng
bù dēng
qián dēng
dāo dēng
hào dēng
lín dēng
wǎn dēng
jiàn dēng
liè dēng
dà dēng
qióng dēng
zhuó dēng
jī dēng
fēng dēng
gē dēng
pī dēng
mí dēng
xiá dēng
yán dēng
jiàng dēng
xuǎn dēng
nián dēng
tī dēng
zhào dēng
shé dēng
tián dēng
mó dēng
jìn dēng
zhāo dēng
tī dēng
yì dēng
gāo dēng
ān dēng
hàn dēng
miù dēng
jùn dēng
yǎn dēng
kān dēng
yú dēng
dàn dēng
chāo dēng
sān dēng
ràng dēng
huì dēng
dòu dēng
xiān dēng
liǎng dēng
qiū dēng
zhuān dēng
pān dēng
jiàn dēng
bài dēng
⒈ 参见“翰音”。参见“翰音”。
引谓以虚声而登高位。语本《易·中孚》:“翰音登于天,贞凶。”
清钱谦益《十一月初六日感恩述事》诗之十四:“天语频烦戒翰登,可知不为点青蝇。”
翰hàn〈书〉(名)原指羽毛;后来借指毛笔、文字、书信等:~墨。
登读音:dēng登dēng(1)(动)上、升:~山。(2)(动)刊登或记载:~记。(3)(动)踩、踏:用力踩~。(4)(形)成熟:五谷丰~。(5)(动)〈方〉穿(鞋、裤等):~上鞋。