yáo bǎo
yáo dàng
yáo zhì
yáo tóu
yáo shǒu
yáo yàn
yáo shàn
yáo duó
yáo tóu
yáo wěi
yáo lǔ
yáo luàn
yáo huì
yáo chē
yáo zhuài
yáo róng
yáo dàn
yáo dòng
yáo dí
yáo biān
yáo bì
yáo dàng
yáo chún
yáo zú
yáo luò
yáo jīng
yáo diào
yáo yè
yáo huò
yáo yáng
yáo chún
yáo dùn
yáo tān
yáo jǔ
yáo wán
yáo gǔ
yáo yàn
yáo fēng
yáo zhōng
yáo xīn
yáo shé
yáo huǎng
yáo yuè
yáo qí
yáo mín
yáo xìn
yáo bǐ
yáo wù
yáo dú
yáo jiāng
yáo zhèn
yáo yá
yáo mì
yáo bǎn
yáo bǎi
yáo lán
yáo yáo
yáo huàng
yáo chuán
yáo chuí
yáo hàn
yáo zhàn
yáo qīng
yáo lóu
⒈ 心神不定貌。
引《诗·王风·黍离》:“行迈靡靡,中心摇摇。”
毛传:“摇摇,忧无所愬。”
孔颖达疏:“《战国策》云:楚威王谓苏秦曰:寡人心摇摇然,如悬旌而无所薄。然则摇摇是心忧无所附著之意。”
明张凤翼《灌园记·后母授簪》:“金针懒拈,绣线懒添,心摇摇不定如蓬转。”
清周亮工《书戚三郎事》:“戚见妇,惊悸错愕,未敢往就,摇摇不知悲。”
⒉ 摆动、摇曳貌。
引《大戴礼记·武王践阼》:“若风将至,先必摇摇。”
《太平广记》卷四八五引唐许尧佐《柳氏传》:“﹝柳氏﹞乃回车,以手挥之,轻袖摇摇,香车轔轔,目断意迷,失於惊尘。”
明高启《风树操》:“朝风之飘飘兮,维树之摇摇兮。”
陈毅《由太行山西行阻雪》诗:“夜深对暗壁,摇摇影自和。”
⒊ 远貌。
引《汉书·五行志中之上》:“鸜鵒之巢,远哉摇摇。”
唐权德舆《祗役江西路上以诗代书寄内》:“摇摇结遐心,靡靡即长路。”
摇动的样子。