yáo lán
yáo shǒu
yáo fēng
yáo wěi
yáo bǎn
yáo lǔ
yáo gǔ
yáo dòng
yáo róng
yáo huǎng
yáo zhōng
yáo yuè
yáo yàn
yáo chuán
yáo dùn
yáo tān
yáo jīng
yáo qīng
yáo wù
yáo yáo
yáo shàn
yáo dú
yáo bǐ
yáo biān
yáo xīn
yáo bì
yáo jiāng
yáo chē
yáo yè
yáo wán
yáo chuí
yáo huì
yáo mì
yáo xìn
yáo huàng
yáo diào
yáo zú
yáo shé
yáo qí
yáo tóu
yáo dàng
yáo huò
yáo yàn
yáo luò
yáo tóu
yáo mín
yáo dàn
yáo zhuài
yáo chún
yáo luàn
yáo dí
yáo bǎo
yáo bǎi
yáo zhèn
yáo zhàn
yáo jǔ
yáo hàn
yáo dàng
yáo yáng
yáo duó
yáo zhì
yáo lóu
yáo chún
yáo yá
cuò dùn
hào dùn
chuí dùn
niú dùn
shuì dùn
yī dùn
fá dùn
gé dùn
āi dùn
huī dùn
kūn dùn
xuàn dùn
jiāng dùn
kùn dùn
péi dùn
sù dùn
dēng dùn
bó dùn
láo dùn
dì dùn
fèi dùn
zhǔn dùn
tà dùn
wěi dùn
gòng dùn
jiā dùn
dòu dùn
chí dùn
jú dùn
chuò dùn
bù dùn
jǐ dùn
chén dùn
jú dùn
cuān dùn
qīng dùn
wō dùn
léi dùn
mián dùn
bò dùn
pái dùn
duàn dùn
qián dùn
chè dùn
diāo dùn
fàng dùn
zhì dùn
yáo dùn
zhèn dùn
zhěng dùn
yíng dùn
tà dùn
guān dùn
wán dùn
guǎn dùn
jiāo dùn
hàn dùn
zhì dùn
wāng dùn
dǎ dùn
nú dùn
dǒu dùn
zhū dùn
diān dùn
zhǐ dùn
shāng dùn
hào dùn
jí dùn
wú dùn
bìng dùn
tuí dùn
jǐn dùn
huāng dùn
jìn dùn
nán dùn
guī dùn
què dùn
jì dùn
qiān dùn
pí dùn
yì dùn
lǔ dùn
cuò dùn
zhōng dùn
táo dùn
tí dùn
gé dùn
dǎo dùn
mí dùn
yān dùn
háng dùn
ān dùn
méng dùn
chéng dùn
diē dùn
mò dú
jìn dùn
pū dùn
shěn dùn
yī dùn
bà dùn
bù dùn
huǐ dùn
tà dùn
yú dùn
qǐn dùn
tuī dùn
cù dùn
⒈ 摇动;摇晃。
引唐独孤及《送陈兼应辟兼寄高适贾至》诗:“天网忽摇顿,公才难弃遗。”
唐颜师古《隋遗录》卷下:“帝自达广陵,沉湎失度,每睡,须摇顿四体,或歌吹齐鼓,方就一梦。”
宋蔡絛《铁围山丛谈》卷三:“玉輅……凡三至岱宗,一至崧高,然行道摇顿, 仁庙晚患之。”
摇yáo(动)摇摆;使物体来回地动:~晃|~手|~橹。
顿读音:dùn,dú[ dùn ]1.稍停:他~了一下,又接着往下说。
2.书法上指用力使笔着纸而暂不移动:一横的两头都要~一~。
3.(头)叩地;(脚)跺地:~首。~足。
4.处理;安置:整~。安~。
5.立刻;忽然:~然。~悟。~生邪念。
6.用于吃饭、斥责、劝说、打骂等行为的次数:一天三~饭。被他说了一~。
7.姓。
8.疲乏:困~。劳~。