cǎi mù
cǎi fán
cǎi shí
cǎi máo
cǎi jué
cǎi càn
cǎi zǎo
cǎi qí
cǎi fēng
cǎi duō
cǎi qí
cǎi zhèng
cǎi lù
cǎi zhuó
cǎi gē
cǎi rèn
cǎi huì
cǎi kuàng
cǎi wèi
cǎi xí
cǎi nǐ
cǎi guān
cǎi yùn
cǎi zhāng
cǎi wén
cài dì
cǎi wēi
cǎi xuǎn
cǎi shì
cǎi yī
cǎi qiú
cǎi hòu
cǎi jùn
cǎi bǐ
cǎi lù
cǎi rèn
cǎi zhēn
cǎi yào
cǎi xiě
cǎi sāng
cǎi gé
cǎi zhū
cǎi píng
cǎi yòng
cǎi méi
cǎi zhì
cǎi xìn
cǎi lín
cǎi liú
cǎi huì
cǎi xiào
cǎi jiū
cǎi lǎn
cǎi mù
cǎi jí
cǎi jī
cǎi bǔ
cǎi lǜ
cǎi zhí
cǎi fú
cǎi xié
cǎi líng
cǎi gòu
cǎi shōu
cǎi qí
cǎi lián
cǎi què
cǎi lǜ
cǎi zhàn
cǎi bǔ
cǎi shí
cǎi chá
cǎi lǐ
cǎi shí
cǎi yóu
cǎi shé
cǎi xié
cǎi liè
cǎi qǔ
cǎi jué
cǎi yì
cǎi yú
cǎi yōng
cǎi cǎi
cǎi dǎ
cài yì
cǎi huì
cǎi chuán
cǎi shàn
cǎi nǚ
cǎi fǎng
cǎi zhào
cǎi wèn
cǎi lǐ
cǎi mǎi
cǎi xīn
cǎi chá
cǎi zhì
cǎi chī
cǎi zhuó
cǎi yàng
cǎi qū
cǎi huò
cǎi zhuó
cǎi sè
cǎi zhī
cǎi zhuó
cǎi guǒ
cǎi yóu
cǎi mào
cǎi zé
cǎi zhān
cǎi zhuì
cǎi yán
cǎi kuí
cǎi xié
cǎi liáo
cǎi qì
cǎi lüè
cǎi zhuó
cǎi fá
cǎi qiáo
cǎi xiù
cǎi bó
cǎi jué
cǎi wù
cǎi huà
cǎi dōng
cǎi dìng
cǎi shū
cǎi tīng
cǎi fēng
cǎi gù
cǎi míng
cǎi xù
cǎi zhēn
cǎi qín
cǎi ài
cǎi xì
cǎi zǔ
cǎi bàn
cǎi jī
cǎi qīng
cǎi tóu
cǎi wèi
cǎi guāng
cǎi róng
cǎi nuǎn
cǎi bá
cǎi bì
cǎi jié
cǎi gōng
cǎi zhāi
cǎi shān
cǎi lán
cǎi jí
cǎi zhǒng
cǎi bàn
cǎi lǚ
cǎi cí
cǎi huā
cǎi tī
cǎi jiān
cǎi shēng
cǎi háo
cǎi yì
cǎi shī
cǎi nà
cǎi zēng
guì zhī
méi zhī
qīng zhī
xiáng zhī
ròu zhī
xuán zhī
líng zhī
huǒ zhī
ruì zhī
lán zhī
bǎo zhī
cān zhī
chǔ zhī
jūn zhī
xuě zhī
líng zhī
xiāng zhī
yíng zhī
jīn zhī
mù zhī
dān zhī
dì zhī
qín zhī
cǎi zhī
tóng zhī
qióng zhī
fén zhī
jiǔ zhī
wǔ zhī
shén zhī
dùn zhī
huáng zhī
tǔ zhī
jiàn zhī
yù zhī
sān zhī
huá zhī
⒈ 秦末有四皓东园公、甪里先生、绮里季、夏黄公见秦政苛虐,乃隐于商雒,曾作歌曰:“莫莫高山,深谷逶迤。曄曄紫芝,可以疗飢。参见“採芝”。
引唐虞世远,吾将何归?駟马高盖,其忧甚大,高贵之畏人,不及贫贱之肆志。”
见《史记·留侯世家》、 晋皇甫谧《高士传·四皓》。后因以“採芝”指遁隐。名其歌为《採芝操》或《四皓歌》,亦省称《採芝》。见《乐府诗集·琴曲歌辞二·<採芝操>序》引《琴集》及南朝陈智匠《古今乐录》。 唐陈子昂《感遇》诗之二十:“去去行採芝,勿为尘所欺。”
宋陆游《对酒》诗:“寄谢採芝翁,无为老青壁。”
明万寿祺《入沛宫》诗:“我亦远随黄綺去, 东山重唱《採芝》歌。”
清秋瑾《题<松鹤图>》诗之二:“勋名浪説凌烟阁,争是商山歌《採芝》。”
谓摘采芝草。古以芝草为神草,服之长生,故常以“采芝”指求仙或隐居。 汉张衡《思玄赋》:“留瀛洲而采芝兮,聊且以乎长生。”
唐陈子昂《感遇》诗之十:“已矣行采芝,万世同一时。”
清翁照《送归愚沉少宗伯予告归里》诗之二:“弭櫂香水溪,采芝砚山麓。”
1. 摘取:采撷。采花。采摘。采制。
2. 开采:采煤。采矿。
3. 选取,取:采访(搜集寻访)。采纳(接受意见)。采集。采购。采写。
4. 神采,神色,精神:神采。精采。
5. 同“彩”。
6. 〔采采〕盛多的样子。
7. 古代指官。
芝读音:zhī芝zhī(1)(名)灵芝。(2)(名)古书上指白芷。