cān jīn
cān shì
cān chē
cān shí
cān yú
cān xiá
cān fēng
cān jù
cān yīng
cān shèng
cān wēi
cān yǎng
cān zhuó
cān chái
cān dàn
cān shì
cān zhān
cān zhī
cān jiā
cān yù
cān wèi
cān tīng
cān ěr
cān fú
cān yǐn
cān chē
cān dàn
cān fàn
cān zhān
cān yì
cān hé
cān jiáo
cān zhuō
cān qián
cān diǎn
cān bù
cān dāo
cān guǎn
cān yǐ
tóng zhī
sān zhī
jiǔ zhī
huá zhī
qīng zhī
xuě zhī
dì zhī
jiàn zhī
ròu zhī
huǒ zhī
wǔ zhī
xiāng zhī
cǎi zhī
yíng zhī
jūn zhī
shén zhī
tǔ zhī
yù zhī
dùn zhī
líng zhī
jīn zhī
ruì zhī
qín zhī
méi zhī
huáng zhī
lán zhī
bǎo zhī
xiáng zhī
chǔ zhī
qióng zhī
guì zhī
xuán zhī
líng zhī
mù zhī
fén zhī
dān zhī
cān zhī
⒈ 亦作“飡芝”。
⒉ 指修仙。传说仙家以芝草为食。
引唐贾岛《哭张籍》诗:“本欲蓬瀛去,餐芝御白云。”
⒊ 指修身养性,不慕名利。
引南朝梁陶弘景《解官表》:“臣闻尧风冲天, 潁阳振饮河之谈, 汉德括地, 商阴峻餐芝之气。”
按, 颍阳借指巢父、许由 ; 商阴借指商山四皓。 明孙蕡《四皓图》诗:“只合飡芝老万山,谁叫鹤髮动龙颜。”
餐cān(1)(动)吃(饭):聚~。(2)(名)饭食:午~|西~。(3)量词;一顿饭叫一餐:一日三~。
芝读音:zhī芝zhī(1)(名)灵芝。(2)(名)古书上指白芷。