là lí
là ròu
là fēng
là luó
là huā
là wèi
là yuè
là rì
là jiǔ
là fù
là jī
xī dú
là miàn
là méi
là chá
là liè
là gǔ
là bā
là huì
là xuě
là wěi
là tián
là pēi
là kè
là yào
là zāo
là yǐ
là cháng
là yùn
là pò
là miàn
là cì
là féi
là zhòu
huái jī
guǒ jī
yóu jī
shí jī
luán jī
kūn jī
kūn jī
tóu jī
wèi jī
fèng jī
zào jī
wǔ jī
chái jī
huāng jī
huǒ jī
tōu jī
wén jī
gē jī
xuě jī
hé jī
dāi jī
chuán jī
tán jī
dì jī
jùn jī
tián jī
cǎo jī
mù jī
hé jī
fēng jī
míng jī
dàn jī
xìng jī
tán jī
chú jī
yù jī
quǎn jī
bì jī
xiǎo jī
jiào jī
cāng jī
zhù jī
guān jī
wèng jī
zhú jī
cháo jī
chóng jī
shāo jī
nián jī
mǎ jī
cūn jī
lí jī
kūn jī
hǎi jī
gān jī
tuó jī
wǎ jī
lián jī
zhuō jī
jiā jī
shuǐ jī
là jī
niào jī
pìn jī
dòu jī
dān jī
hài jī
huáng jī
pì jī
ruò jī
jiāo jī
gōng jī
chì jī
zhī jī
xiàn jī
bǔ jī
jīng jī
tú jī
shā jī
shù jī
zhěn jī
tiē jī
chū jī
shā jī
sāng jī
chōu jī
zǐ jī
bào jī
qū jī
diāo jī
wén jī
chǔ jī
jiāng jī
jīng jī
suān jī
cuì jī
yě jī
guàn jī
lǔ jī
jiāo jī
bái jī
sōng jī
dūn jī
tiān jī
chén jī
hè jī
zhān jī
xī jī
xiàn jī
yān jī
bó jī
shān jī
guān jī
shān jī
jīn jī
shǔ jī
gāo jī
hàn jī
zhòu jī
bǎo jī
fú jī
shí jī
hé jī
wēng jī
cháo jī
shòu jī
⒈ 元明时京中称南方人的谑语。
引明叶子奇《草木子·克谨》:“南人在都求仕者,北人目为腊鸡,至以相訾詬,盖腊鸡为南方馈北人之物也,故云。”
亦作“腊鸡头”。 明沉德符《野获编·谐谑·谑语》:“至嘉靖间, 分宜当国,而高新郑为史官。候於私宅时, 江西乡衮求謁者旅集。及分宜延客入,皆鞠躬屏气, 高因大笑。 分宜问故, 高对云:‘适见君出,而诸君肃謁,忆得韩昌黎《鬭鸡行》二句云:大鸡昂然来,小鸡悚而待。’ 严闻之,亦为破颜,盖俗号江右人为腊鸡头也。”
1. 古代在农历十二月合祭众神叫做腊,因此农历十二月叫腊月。
2. 冬天(多在腊月)腌制后风干或熏干的肉:腊肉。腊鱼。腊味。
3. 姓。
鸡读音:jī鸡jī(名)家禽;品种很多;嘴短;头部有鲜红肉质的冠。翅短;不能高飞:~蛋|~肉|公~|花~。