là huā
là rì
là miàn
là féi
là zhòu
là yǐ
là ròu
là jiǔ
là yùn
là liè
là jī
là zāo
là xuě
là fù
là pò
là bā
là méi
là fēng
là chá
là gǔ
là wěi
là yuè
xī dú
là kè
là miàn
là luó
là lí
là wèi
là tián
là yào
là huì
là cì
là pēi
là cháng
méi xuě
jī xuě
hán xuě
yǐng xuě
cù xuě
fān xuě
hóng xuě
fēn xuě
zǎi xuě
yǒng xuě
biàn xuě
qīng xuě
yán xuě
zhān xuě
huí xuě
pēn xuě
jiàng xuě
líng xuě
miàn xuě
yíng xuě
xiàn xuě
fēn xuě
gān xuě
tūn xuě
ruì xuě
jì xuě
jī xuě
lí xuě
shū xuě
bào xuě
shuāng xuě
chāo xuě
tāng xuě
jiān xuě
lú xuě
mǐ xuě
dié xuě
dān xuě
ái xuě
dà xuě
huàn xuě
dié xuě
fēi xuě
qíng xuě
niàng xuě
kuài xuě
chǐ xuě
zuò xuě
jìng xuě
sù xuě
bīng xuě
zǎo xuě
yù xuě
yān xuě
fēng xuě
kè xuě
shǔ xuě
shǔ xuě
niè xuě
xiè xuě
xiōng xuě
cán xuě
cháo xuě
là xuě
bái xuě
miàn xuě
zhāo xuě
míng xuě
méi xuě
yún xuě
qín xuě
sōng xuě
jiàng xuě
bìn xuě
kū xuě
ōu xuě
yuán xuě
huá xuě
kē xuě
pī xuě
biàn xuě
xǐ xuě
tián xuě
hè xuě
lì xuě
yìng xuě
hè xuě
dòng xuě
gǔ xuě
pò xuě
wò xuě
tà xuě
míng xuě
lì xuě
bào xuě
huáng xuě
jiāng xuě
zhào xuě
zhǔ xuě
wù xuě
shòu xuě
fèi xuě
hào xuě
chǔ xuě
hàn xuě
huā xuě
yù xuě
hóng xuě
chū xuě
⒈ 冬至后立春前下的雪。
引唐刘禹锡《送陆侍御归淮南使府》诗:“泰山呈腊雪, 隋柳布新年。”
宋欧阳修《蝶恋花》词:“尝爱西湖春色早,腊雪方销,已见桃开小。”
明李时珍《本草纲目·水一·腊雪》:“冬至后第三戌为腊,腊前三雪,大宜菜麦,又杀虫蝗。腊雪密封阴处,数十年亦不坏。”
1. 古代在农历十二月合祭众神叫做腊,因此农历十二月叫腊月。
2. 冬天(多在腊月)腌制后风干或熏干的肉:腊肉。腊鱼。腊味。
3. 姓。
雪读音:xuě雪xuě(1)(名)空气中降落的白色结晶;是气温降到0℃以下时;空气中水蒸气凝结而成的。(2)(名)颜色或光彩像雪的:~亮。(3)(名)姓。雪xuě(动)洗掉(耻辱、仇恨、冤枉):~耻|~恨。