餐风


餐风的组词


餐桌

cān zhuō

餐和

cān hé

餐苡

cān yǐ

餐布

cān bù

餐卫

cān wèi

餐車

cān chē

餐风

cān fēng

餐仰

cān yǎng

餐胜

cān shèng

餐挹

cān yì

餐具

cān jù

餐刀

cān dāo

餐霞

cān xiá

餐饭

cān fàn

餐巾

cān jīn

餐芝

cān zhī

餐啄

cān zhuó

餐英

cān yīng

餐室

cān shì

餐食

cān shí

餐饵

cān ěr

餐玉

cān yù

餐事

cān shì

餐钱

cān qián

餐柴

cān chái

餐点

cān diǎn

餐服

cān fú

餐啖

cān dàn

餐饮

cān yǐn

餐鱼

cān yú

餐厅

cān tīng

餐痂

cān jiā

餐嚼

cān jiáo

餐氊

cān zhān

餐薇

cān wēi

餐馆

cān guǎn

餐车

cān chē

餐啗

cān dàn

餐毡

cān zhān


蓼风

liǎo fēng

捆风

kǔn fēng

结风

jié fēng

贾风

jiǎ fēng

朔风

shuò fēng

捽风

zuó fēng

霜风

shuāng fēng

飘风

piāo fēng

劫风

jié fēng

戗风

qiāng fēng

八风

bā fēng

金风

jīn fēng

厉风

lì fēng

重风

zhòng fēng

靡风

mí fēng

刮风

guā fēng

心风

xīn fēng

信风

xìn fēng

诈风

zhà fēng

把风

bǎ fēng

整风

zhěng fēng

麦风

mài fēng

偃风

yǎn fēng

义风

yì fēng

节风

jié fēng

游风

yóu fēng

希风

xī fēng

九风

jiǔ fēng

魔风

mó fēng

律风

lǜ fēng

鼻风

bí fēng

豪风

háo fēng

梅风

méi fēng

雷风

léi fēng

害风

hài fēng

丕风

pī fēng

冬风

dōng fēng

乐风

lè fēng

香风

xiāng fēng

避风

bì fēng

张风

zhāng fēng

男风

nán fēng

凶风

xiōng fēng

回风

huí fēng

通风

tōng fēng

招风

zhāo fēng

终风

zhōng fēng

顔风

yán fēng

海风

hǎi fēng

抖风

dǒu fēng

凯风

kǎi fēng

门风

mén fēng

顶风

dǐng fēng

搐风

chù fēng

诗风

shī fēng

疾风

jí fēng

语风

yǔ fēng

沓风

tà fēng

透风

tòu fēng

条风

tiáo fēng

撩风

liáo fēng

眼风

yǎn fēng

长风

zhǎng fēng

雅风

yǎ fēng

柔风

róu fēng

黑风

hēi fēng

隧风

suì fēng

轻风

qīng fēng

露风

lòu fēng

驱风

qū fēng

承风

chéng fēng

火风

huǒ fēng

跑风

pǎo fēng

天风

tiān fēng

摇风

yáo fēng

盗风

dào fēng

路风

lù fēng

抱风

bào fēng

糖风

táng fēng

炼风

liàn fēng

微风

wēi fēng

暗风

àn fēng

弊风

bì fēng

还风

hái fēng

熟风

shú fēng

谨风

jǐn fēng

癞风

lài fēng

系风

xì fēng

油风

yóu fēng

韶风

sháo fēng

吹风

chuī fēng

晞风

xī fēng

憎风

zēng fēng

景风

jǐng fēng

祭风

jì fēng

王风

wáng fēng

偷风

tōu fēng

腊风

là fēng

迷风

mí fēng

古风

gǔ fēng

传风

chuán fēng

嘶风

sī fēng

俊风

jùn fēng

谈风

tán fēng

湿风

shī fēng

仁风

rén fēng

逞风

chěng fēng

暄风

xuān fēng

仙风

xiān fēng

依风

yī fēng

謿风

cháo fēng

迁风

qiān fēng

炎风

yán fēng

迅风

xùn fēng

软风

ruǎn fēng

痉风

jìng fēng

淩风

líng fēng

馋风

chán fēng

见风

jiàn fēng

贼风

zéi fēng

作风

zuò fēng

过风

guò fēng

察风

chá fēng

走风

zǒu fēng

凌风

líng fēng

森风

sēn fēng

西风

xī fēng

山风

shān fēng

寒风

hán fēng

化风

huà fēng

纯风

chún fēng

筠风

yún fēng

尖风

jiān fēng

抢风

qiāng fēng

争风

zhēng fēng

遭风

zāo fēng

颓风

tuí fēng

秋风

qiū fēng

御风

yù fēng

松风

sōng fēng

邙风

máng fēng

排风

pái fēng

幈风

píng fēng

祖风

zǔ fēng

干风

gān fēng

倾风

qīng fēng

光风

guāng fēng

手风

shǒu fēng

追风

zhuī fēng

肃风

sù fēng

阵风

zhèn fēng

凄风

qī fēng

吟风

yín fēng

敝风

bì fēng

当风

dāng fēng

无风

wú fēng

滔风

tāo fēng

道风

dào fēng

细风

xì fēng

候风

hòu fēng

耳风

ěr feng

屏风

píng fēng

煖风

nuǎn fēng

了风

le fēng

南风

nán fēng

考风

kǎo fēng

鼓风

gǔ fēng

新风

xīn fēng

鹏风

péng fēng

提风

tí fēng

飞风

fēi fēng

阴风

yīn fēng

感风

gǎn fēng

便风

biàn fēng

党风

dǎng fēng

惠风

huì fēng

别风

bié fēng

怀风

huái fēng

翾风

xuān fēng

阊风

chāng fēng

台风

tái fēng

竹风

zhú fēng

祥风

xiáng fēng

趁风

chèn fēng

愈风

yù fēng

烈风

liè fēng

撮风

cuō fēng

倒风

dào fēng

冷风

lěng fēng

聆风

líng fēng

跌风

diē fēng

洋风

yáng fēng

脐风

qí fēng

披风

pī fēng

杀风

shā fēng

霾风

mái fēng

贻风

yí fēng

祛风

qū fēng

暴风

bào fēng

辉风

huī fēng

汉风

hàn fēng

赌风

dǔ fēng

民风

mín fēng

椒风

jiāo fēng

乘风

chéng fēng

协风

xié fēng

悲风

bēi fēng

同风

tóng fēng

三风

sān fēng

北风

běi fēng

旋风

xuàn fēng

溯风

sù fēng

球风

qiú fēng

徽风

huī fēng

青风

qīng fēng

可风

kě fēng

菄风

dōng fēng

迵风

dòng fēng

邪风

xié fēng

嘲风

cháo fēng

箕风

jī fēng

列风

liè fēng

驶风

shǐ fēng

芳风

fāng fēng

颩风

biāo fēng

雌风

cí fēng

定风

dìng fēng

变风

biàn fēng

孤风

gū fēng

放风

fàng fēng

雪风

xuě fēng

眇风

miǎo fēng

酸风

suān fēng

采风

cǎi fēng

蕙风

huì fēng

肠风

cháng fēng

纠风

jiū fēng

病风

bìng fēng

盲风

máng fēng

扯风

chě fēng

温风

wēn fēng

飓风

jù fēng

生风

shēng fēng

泽风

zé fēng

柳风

liǔ fēng

英风

yīng fēng

躲风

duǒ fēng

土风

tǔ fēng

闺风

guī fēng

偏风

piān fēng

泠风

líng fēng

谷风

gǔ fēng

调风

tiáo fēng

急风

jí fēng

季风

jì fēng

幽风

yōu fēng

徂风

cú fēng

起风

qǐ fēng

头风

tóu fēng

乡风

xiāng fēng

驭风

yù fēng

晨风

chén fēng

惊风

jīng fēng

阳风

yáng fēng

扬风

yáng fēng

陋风

lòu fēng

世风

shì fēng

瞭风

liǎo fēng

培风

péi fēng

闻风

wén fēng

知风

zhī fēng

春风

chūn fēng

颽风

kǎi fēng

迟风

chí fēng

德风

dé fēng

凭风

píng fēng

时风

shí fēng

五风

wǔ fēng

讬风

tuō fēng

出风

chū fēng

师风

shī fēng

行风

xíng fēng

酒风

jiǔ fēng

汤风

tāng fēng

霉风

méi fēng

搏风

bó fēng

抟风

tuán fēng

喉风

hóu fēng

腥风

xīng fēng

探风

tàn fēng

望风

wàng fēng

犯风

fàn fēng

癜风

diàn fēng

枯风

kū fēng

喝风

hē fēng

嫩风

nèn fēng

贞风

zhēn fēng

文风

wén fēng

飙风

biāo fēng

热风

rè fēng

上一组词:沐雨
下一组词:风雪

更多餐的组词

餐风的意思


词语解释:

1.谓生活于山野。 2.以(好工具.)风为食。形容超脱尘世的神仙生活。

引证解释:

⒈ 谓生活于山野。

引晋无名氏《莲社高贤传·雷次宗》:“吾童稚之年,已怀远略。弱冠託庐山,事释和尚游,餐风二十餘载。”

⒉ 以风为食。形容超脱尘世的神仙生活。

引明张景《飞丸记·意传风稿》:“武陵津傍, 藐姑山上,餐风吸露乘云,那许尘眸相望。”

网络解释:

餐风

餐风是一个汉语词语,读音是cān fēng,是指生活于山野或指以风为食。形容超脱尘世的神仙生活。。
更多风的组词

餐风详细解释


读音:cān

餐cān(1)(动)吃(饭):聚~。(2)(名)饭食:午~|西~。(3)量词;一顿饭叫一餐:一日三~。

读音:fēng[ fēng ]

1. 空气流动的现象。气象学特指空气在水平方向的流动:风向。风速。风级。风险。风波(喻纠纷或乱子)。风雨如磐(a.指风雨不断,天色黑暗,给人以重压的感觉;b.喻社会黑暗或境地艰难)。风花雪月(喻堆砌词藻,内容贫乏的的诗文)。

2. 像风那样迅速、普遍的:风潮。风靡一时。风驰电掣。

3. 社会上长期形成的礼节、习俗:风气。风习。风物(某地特有的景物)。风尚(在一定时期中社会上流行的风气和习惯)。

4. 消息,传闻:风传(chuán )(传闻)。闻风而动。

5. 表现在外的景象、态度、举止:风景。风度。风格(a.气度,作风;b.文艺作品表现出的思想、艺术特色)。风骨(a.刚强的气概;b.诗文书画雄健有力的风格)。风致。风采(a.人美好的礼仪举止,亦作“丰采”;b.文采;c.旧时指某些官吏的刚正风格)。风骚(a.指举止轻佻,如“卖弄风风”,一般指妇女;b.中国的《诗经》和《楚辞》的并称)。

6. 指民歌、歌谣:国风(《诗经》中古代十五国的民歌)。采风。

7. 中医学指某些疾病:风瘫。风湿。

8. 姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025