huī huà
huī shǔn
huī diǎn
huī huò
huī dì
huī míng
huī wàng
huī diào
huī chén
huī zhù
huī zhēn
huī huá
huī qīn
huī qiāng
huī liè
huī mìng
huī wù
huī hè
huī wèi
huī chán
huī huī
huī hào
huī yì
huī fú
huī shāng
huī měi
huī fēng
huī xián
huī róng
huī zuò
huī yù
huī yí
huī mò
huī shéng
huī biāo
huī yán
huī fàn
huī zhī
huī xíng
huī fāng
huī kè
huī shù
huī róu
huī zhěn
huī mò
huī zhì
huī pài
huī róng
huī bāng
huī měng
huī bān
huī yīn
huī chē
huī shù
huī suǒ
huī jì
huī shēng
huī yóu
huī shí
huī huà
huī yōng
huī chēng
huī xiǎn
huī jì
huī zhì
huī dé
huī wén
huī zhèng
huī zǔ
huī wǎng
huī zhāng
huī jù
huī jīn
huī cè
huī cè
huī huà
huī miào
bǐ shí
juān shí
yuán shí
biāo zhì
wú shí
xuán shí
zhēn shí
bǎo shí
shēn shí
zì shí
shěng shí
xué shí
liàn shí
lòu shí
bài shí
qiáng zhì
qí shí
juàn shí
yáng shí
dǎn shí
qià shí
dā shí
qì shí
āi shí
ěr shí
hún shí
dìng shí
jì shí
mào shí
huī shí
bó shí
lǎng shí
ruì shí
jiū shí
xiǎo shí
qīn shí
líng shí
mǐn shí
fù zhì
cáng shí
qián shí
míng shí
gù shí
xìng shí
bá shí
yǎn shí
duō shí
jùn shí
xiāng shí
qiǎn shí
zhān shí
yǒu shí
bié shí
yǎ shí
píng shí
ān shí
jiāo shí
jù shí
bā shí
jiù shí
yì shí
gòng shí
yí shí
hēi shí
míng shí
jùn shí
péng shí
cái shí
biǎo zhì
jiǎn shí
xíng shí
jī shí
jì shí
duàn shí
bǎo shí
tōng shí
liàng shí
liù shí
cū shí
xián shí
gāo shí
tú shí
nǎo shí
qī shí
shén shí
rèn shi
cái shí
kè shí
zhì shí
wéi shí
dá shí
cū shí
biàn shí
fēng shí
shǎng shí
zhuó shí
màn shí
cháng shí
jǐn shí
zhī shi
yuǎn shí
dòng shí
mò shí
shú shi
yīn shí
yuān shí
wén shí
bèi shí
pīn shí
kuǎn zhì
biàn shí
guǎ shí
fán shí
jué shí
wěi shí
bù shí
cè shí
jiàn shí
yì shí
qián shí
qù shí
shēn shí
shěn shí
yì shí
tè shí
cháo shí
quán shí
wù shí
qīng shí
shěn shí
de shí
shēng shí
guì shí
jiàn shi
mí shí
xiān shí
móu shí
xìn shí
xiǎo shí
bá shí
cōng shí
yè shí
jìn shí
jié shí
miào shí
qián shí
hán shí
xùn shí
shǐ shí
chá shí
kǎo shí
jiǔ shí
quān shí
hóng shí
zhǐ shí
pàn shí
jīng shí
⒈ 古代朝廷或军中用以识别的标志,形似小旌旗。 《周礼·春官·司常》“司常掌九旗之物名,各有属以待国事” 汉郑玄注:“属谓徽识也。
引《大传》谓之徽号。今城门僕射所被及亭长著絳衣,皆其旧象。”
贾公彦疏:“‘属谓徽识也’者,谓在朝在军所用小旌,故以属言之。”
《左传·昭公二十一年》“扬徽者” 唐孔颖达疏:“徽识,制如旌旗,书其所任之官与姓名於上,被之於背,以备其死,知是谁之尸也。”
⒉ 泛指标志。
引苏曼殊《遯迹记》:“恶兽女体,头上插花,以为徽识。”
郭沫若《十年建国增徽识·北京站》诗:“十年建国增徽识,七月工程树典型。”
徽huī(1)(名)表示某个集体的标志或符号:军~|国~|队~|党~。(2)(形)美好的:~号。徽huī(名)指徽州(旧府名;府治今安徽歙县)。
识读音:shí,zhì[ shí ]1. 知道,认得,能辨别:识辨。识破。识相(xiàng )。识途老马。
2. 所知道的道理:知识。常识。
3. 辨别是非的能力:见识。远见卓识。