jiàn dìng
jiàn dào
jiàn wù
jiàn mèi
jiàn zhōng
jiàn tuán
jiàn zhī
jiàn míng
jiàn chè
jiàn liàng
jiàn gǔ
jiàn quán
jiàn héng
jiàn hú
jiàn xuǎn
jiàn hé
jiàn duàn
jiàn bá
jiàn chè
jiàn jiè
jiàn zhāo
jiàn chá
jiàn qǔ
jiàn lüè
jiàn qiè
jiàn liàng
jiàn wēi
jiàn chéng
jiàn yuán
jiàn cái
jiàn gé
jiàn bié
jiàn cǎi
jiàn tái
jiàn shǎng
jiàn biàn
jiàn wèi
jiàn rén
jiàn wā
jiàn jiè
jiàn zhǐ
jiàn lín
jiàn shí
jiàn xǔ
jiàn jú
jiàn suì
jiàn qǔ
jiàn yú
jiàn guān
jiàn dá
jiàn shì
jiàn ào
jiàn luán
qián shí
guì shí
líng shí
xián shí
huī shí
péng shí
bǎo shí
xuán shí
wěi shí
quān shí
zì shí
kǎo shí
liàng shí
cháo shí
quán shí
cái shí
lòu shí
zhǐ shí
qià shí
jù shí
cū shí
ruì shí
shěn shí
shěn shí
jīng shí
xìng shí
xiāng shí
xué shí
dā shí
shēn shí
wén shí
qīng shí
chá shí
fù zhì
bù shí
xìn shí
yuǎn shí
juān shí
pàn shí
dá shí
tú shí
zhēn shí
cè shí
yáng shí
bā shí
dìng shí
shú shi
màn shí
jiàn shi
qì shí
zhī shi
shēn shí
cái shí
dǎn shí
qí shí
míng shí
jì shí
duàn shí
qián shí
bá shí
bǐ shí
yīn shí
píng shí
shěng shí
jǐn shí
shǎng shí
cōng shí
qiáng zhì
yǎn shí
biāo zhì
qiǎn shí
qīn shí
jī shí
jìn shí
yì shí
bá shí
mò shí
rèn shi
juàn shí
yì shí
jiàn shí
jiǎn shí
yǒu shí
ān shí
hóng shí
kuǎn zhì
míng shí
qián shí
mào shí
tè shí
cáng shí
wéi shí
xiǎo shí
hán shí
duō shí
jùn shí
xiǎo shí
kè shí
pīn shí
qù shí
jié shí
bié shí
yuān shí
gòng shí
liù shí
miào shí
xíng shí
ěr shí
dòng shí
guǎ shí
jiù shí
gù shí
jiāo shí
biàn shí
yè shí
biàn shí
hún shí
wù shí
hēi shí
yuán shí
mǐn shí
cháng shí
fán shí
yí shí
yì shí
móu shí
zhì shí
tōng shí
zhuó shí
bó shí
liàn shí
xiān shí
āi shí
shén shí
biǎo zhì
lǎng shí
jiǔ shí
yǎ shí
mí shí
cū shí
nǎo shí
bài shí
zhān shí
gāo shí
wú shí
jì shí
jiū shí
xùn shí
shēng shí
bèi shí
shǐ shí
jùn shí
fēng shí
jué shí
qī shí
bǎo shí
de shí
⒈ 亦作“鉴识”。审察辨识的能力。多指识别人才。
引《三国志·魏志·和洽传》:“洽同郡许混者, 许劭子也。清醇有鉴识。”
南朝梁沉约《沉文季加侍中诏》:“业宇流正,鑑识超凡。”
《旧唐书·陆贽传》:“得贤有鑑识之名,失实当暗谬之责。”
明高启《代送饶参政还省序》:“对宾客则藉其辞令之善,用人物则取其鉴识之精。”
明察、识别。
如:「这只明朝的陶瓷花瓶请你鉴识。」
鉴jiàn(1)(名)镜子(古代用铜制成)。(2)(动)照:水清可~。(3)(动)仔细看;审察:~别|~定。(4)(名)可以作为警戒或引为教训的事:引以为~|前车之覆;后车之~。(5)(动)旧式书信套语;用在开头的称呼之后;表示请人看信:惠~|台~|钧~。
识读音:shí,zhì[ shí ]1. 知道,认得,能辨别:识辨。识破。识相(xiàng )。识途老马。
2. 所知道的道理:知识。常识。
3. 辨别是非的能力:见识。远见卓识。