cōng yǐng
cōng lìng
cōng jiě
cōng jì
cōng zhì
cōng chá
cōng mǐn
cōng huì
cōng jùn
cōng ruì
cōng lì
cōng ěr
cōng mín
cōng jǐng
cōng tīng
cōng móu
cōng le
cōng zhé
cōng jiàn
cōng xiá
cōng kè
cōng ruì
cōng jùn
cōng shí
cōng biàn
cōng huì
cōng dá
cōng xū
cōng míng
cōng liàng
cōng wù
cōng lǎng
jiāo shí
màn shí
yì shí
bá shí
shēn shí
yuán shí
shěn shí
tú shí
jì shí
dá shí
mò shí
yīn shí
jiù shí
jīng shí
bài shí
lǎng shí
jùn shí
qī shí
qù shí
jù shí
quán shí
shǐ shí
jué shí
dā shí
dǎn shí
kè shí
shěn shí
xùn shí
píng shí
mǐn shí
yǎ shí
quān shí
bié shí
ān shí
hán shí
jǐn shí
bǐ shí
cōng shí
bā shí
cái shí
yáng shí
juān shí
shēng shí
miào shí
xìng shí
xiāng shí
biǎo zhì
jiǔ shí
xiǎo shí
jìn shí
zhì shí
zhuó shí
dòng shí
qián shí
zhēn shí
pàn shí
qià shí
zhī shi
cáng shí
fēng shí
qián shí
jiàn shí
bǎo shí
cháo shí
xué shí
fù zhì
de shí
hēi shí
bǎo shí
jì shí
huī shí
yì shí
xíng shí
qián shí
nǎo shí
shén shí
qiáng zhì
dìng shí
xuán shí
yǒu shí
shǎng shí
bèi shí
xiān shí
zhān shí
ruì shí
zì shí
cè shí
shēn shí
chá shí
kuǎn zhì
hún shí
fán shí
pīn shí
zhǐ shí
biàn shí
gù shí
juàn shí
liàng shí
cái shí
biàn shí
tè shí
jiū shí
yì shí
wéi shí
míng shí
lòu shí
jiàn shi
rèn shi
wěi shí
duàn shí
liàn shí
ěr shí
biāo zhì
bù shí
liù shí
qīng shí
jùn shí
jié shí
cháng shí
cū shí
xiǎo shí
shú shi
wén shí
shěng shí
mí shí
guì shí
gāo shí
duō shí
qì shí
guǎ shí
jiǎn shí
kǎo shí
gòng shí
yí shí
cū shí
bó shí
tōng shí
āi shí
jī shí
yuǎn shí
hóng shí
qiǎn shí
wù shí
líng shí
míng shí
xián shí
qīn shí
yuān shí
yǎn shí
péng shí
qí shí
yè shí
mào shí
bá shí
móu shí
wú shí
xìn shí
⒈ 谓聪明而记忆力强。
引《宋书·彭城王义康传》:“又聪识过人,一闻必记,尝所暂遇,终生不忘。”
《北齐书·儒林传·孙灵暉》:“子万寿,聪识机警,博涉羣书。”
《太平广记》卷十五引前蜀杜光庭《神仙感遇传·真白先生》:“幼而聪识,长而博达。”
聪cōng(1)(动)听觉灵敏:耳~目明。(2)(形)聪明、智力高、理解力强:~慧。
识读音:shí,zhì[ shí ]1. 知道,认得,能辨别:识辨。识破。识相(xiàng )。识途老马。
2. 所知道的道理:知识。常识。
3. 辨别是非的能力:见识。远见卓识。