chá xiān
dié xiān
pō xiān
xué xiān
huà xiān
cí xiān
huì xiān
líng xiān
yóu xiān
bā xiān
zhèng xiān
lǐ xiān
gǎng xiān
jī xiān
wèn xiān
guǐ xiān
dān xiān
sū xiān
jī xiān
rén xiān
lǘ xiān
tāi xiān
yōu xiān
cí xiān
jiǔ xiān
yù xiān
dēng xiān
xiè xiān
fēi xiān
shàn xiān
qián xiān
shī xiān
qí xiān
bǐ xiān
hǎi xiān
chéng xiān
jiàn xiān
shén xiān
tiān xiān
guǎi xiān
dòng xiān
yá xiān
féi xiān
mò xiān
jiā xiān
sàn xiān
jīn xiān
rú xiān
qǐng xiān
qiú xiān
méi xiān
liè xiān
tuó xiān
hú xiān
tī xiān
mò xiān
bū xiān
jiǎo xiān
xuǎn xiān
qú xiān
tóng xiān
hè xiān
qú xiān
zhé xiān
jiàng xiān
dà xiān
dùn xiān
shuǐ xiān
shàng xiān
chì xiān
piān xiān
bàn xiān
dié xiān
lǚ xiān
fèng xiān
yíng xiān
gāo xiān
xī xiān
shēng xiān
jiǔ xiān
huā xiān
jiǎ xiān
dì xiān
làng xiān
⒈ 宋苏轼号东坡居士,文才盖世,仰慕者称之为“坡仙”。
引宋张矩《应天长》词:“换桥渡舫,添柳护堤, 坡仙旧迹今续。”
金元好问《奚官牧马图息轩画》诗:“奚官有知应解笑,世无坡仙谁赏音。”
宋朝文人苏轼自号东坡居士,且意态潇洒不拘,因此世人称其为「坡仙」。
坡pō(1)(名)(~儿)地形倾斜的地方:土~|斜~。(2)(名)倾斜:~度。
仙读音:xiān仙xiān(1)(名)仙人;神仙:~境。(2)(形)轻松;自在。