làng cāi
làng yǔ
làng sǐ
làng hén
làng dàng
làng tāo
làng jì
làng gěng
làng fèi
làng kǎn
làng mò
làng jǐng
làng mà
làng tài
làng mèng
làng guǎng
làng hàn
làng mà
làng qióng
làng shì
làng jì
làng zhí
làng wēng
làng xiān
làng zhàn
làng ruǐ
làng chuán
làng fàng
làng xuè
làng huā
làng dào
làng xǐ
làng pó
làng zhuài
làng mù
làng hàn
làng kàng
làng ér
làng fèi
làng yóu
làng fèi
làng hǎi
làng gǒu
làng qiàng
làng chóu
làng cháo
làng dàn
làng xiǎn
làng jiàn
làng qiáo
làng shé
làng tou
làng bō
làng zhì
làng ōu
làng rán
làng làng
làng dāng
làng tóu
làng wén
làng shuō
làng dù
làng zǒu
làng ruǐ
làng jí
làng dàng
làng zǐ
làng cāng
làng rén
làng mǎng
làng yán
làng kè
làng jiè
làng chuán
làng huá
làng màn
làng dàng
làng yì
chì xiān
cí xiān
yá xiān
jiā xiān
dì xiān
tī xiān
shuǐ xiān
bàn xiān
qián xiān
dòng xiān
sàn xiān
tuó xiān
guǎi xiān
chéng xiān
bǐ xiān
tāi xiān
bā xiān
líng xiān
dēng xiān
bū xiān
qǐng xiān
zhé xiān
tóng xiān
jiǔ xiān
jiǔ xiān
cí xiān
jī xiān
shén xiān
yóu xiān
méi xiān
gǎng xiān
shàng xiān
fēi xiān
mò xiān
chá xiān
làng xiān
dié xiān
jiǎo xiān
jiǎ xiān
gāo xiān
qí xiān
hú xiān
tiān xiān
qú xiān
xué xiān
lǚ xiān
pō xiān
shī xiān
xī xiān
dùn xiān
huì xiān
lǐ xiān
qiú xiān
shēng xiān
shàn xiān
dān xiān
hè xiān
rú xiān
guǐ xiān
sū xiān
mò xiān
hǎi xiān
huā xiān
lǘ xiān
wèn xiān
yíng xiān
dà xiān
fèng xiān
zhèng xiān
jīn xiān
dié xiān
féi xiān
xuǎn xiān
yù xiān
jiàn xiān
jī xiān
qú xiān
liè xiān
xiè xiān
rén xiān
yōu xiān
piān xiān
jiàng xiān
huà xiān
⒈ 唐诗人贾岛的字。
引五代齐己《还黄平素秀才卷》诗:“冷澹闻姚监,精奇见浪仙。”
前蜀韦庄《送李秀才归荆溪》诗:“人言格调胜玄度,我爱篇章敌浪仙。”
明胡应麟《诗薮·近体上》:“曲江之清远, 浩然之简淡, 苏州之閒婉, 浪仙之幽奇,虽初、盛、中、晚,调迥不同,然皆五言独造。”
1.波浪:风平~静。乘风破~。白~滔天。
2.像波浪起伏的东西:麦~。声~。
3.没有约束;放纵:放~。~费。
4.逛:到街上~了一天。
5.姓。
仙读音:xiān仙xiān(1)(名)仙人;神仙:~境。(2)(形)轻松;自在。