shuǐ zuǐ
shuǐ miàn
shuǐ kǒu
shuǐ lì
shuǐ fěn
shuǐ bǐ
shuǐ tǎ
shuǐ ní
shuǐ mǎ
shuǐ jiān
shuǐ zhú
shuǐ gōng
shuǐ liè
shuǐ shēn
shuǐ shí
shuǐ quán
shuǐ diàn
shuǐ yú
shuǐ liú
shuǐ fēi
shuǐ yì
shuǐ wěi
shuǐ jiàn
shuǐ jú
shuǐ biāo
shuǐ pí
shuǐ zhù
shuǐ yǐn
shuǐ sōu
shuǐ chù
shuǐ gé
shuǐ ōu
shuǐ luò
shuǐ zhěn
shuǐ hòng
shuǐ lì
shuǐ bó
shuǐ bài
shuǐ ài
shuǐ tǒng
shuǐ pō
shuǐ mín
shuǐ dì
shuǐ wèi
shuǐ cāo
shuǐ láo
shuǐ sì
shuǐ diàn
shuǐ hóng
shuǐ huáng
shuǐ liǎo
shuǐ wèi
shuǐ dēng
shuǐ lǐ
shuǐ jiǎo
shuǐ bù
shuǐ sù
shuǐ yūn
shuǐ chè
shuǐ shì
shuǐ qì
shuǐ bìn
shuǐ liù
shuǐ náng
shuǐ lián
shuǐ liàng
shuǐ néng
shuǐ zéi
shuǐ jiǎo
shuǐ wèng
shuǐ chǐ
shuǐ wén
shuǐ pào
shuǐ mìng
shuǐ zhàn
shuǐ pàn
shuǐ féi
shuǐ xī
shuǐ chà
shuǐ tiān
shuǐ è
shuǐ niǎn
shuǐ xún
shuǐ léi
shuǐ lǜ
shuǐ niǎn
shuǐ biāo
shuǐ gǔ
shuǐ yá
shuǐ pào
shuǐ kǎn
shuǐ zhài
shuǐ wén
shuǐ shǔ
shuǐ huī
shuǐ dì
shuǐ yìn
shuǐ jī
shuǐ gǒu
shuǐ cāng
shuǐ gǔ
shuǐ chuāng
shuǐ yōng
shuǐ fāng
shuǐ nèn
shuǐ biǎo
shuǐ yǐn
shuǐ shì
shuǐ nàn
shuǐ xiān
shuǐ yuán
shuǐ bō
shuǐ tài
shuǐ tǔ
shuǐ guǎn
shuǐ hàn
shuǐ yā
shuǐ cuì
shuǐ yún
shuǐ cǎo
shuǐ lóng
shuǐ dào
shuǐ shì
shuǐ cài
shuǐ zhàn
shuǐ huā
shuǐ huǒ
shuǐ yùn
shuǐ qì
shuǐ yān
shuǐ kè
shuǐ niǎo
shuǐ chàn
shuǐ nì
shuǐ jǐng
shuǐ táng
shuǐ hóng
shuǐ rén
shuǐ yù
shuǐ jiàn
shuǐ yuè
shuǐ shén
shuǐ hǔ
shuǐ dàn
shuǐ qū
shuǐ bèng
shuǐ xiè
shuǐ yú
shuǐ yún
shuǐ diào
shuǐ huàn
shuǐ niú
shuǐ yóu
shuǐ róng
shuǐ píng
shuǐ huì
shuǐ guǐ
shuǐ fā
shuǐ yùn
shuǐ xiāng
shuǐ sè
shuǐ fāng
shuǐ jiàn
shuǐ è
shuǐ dòu
shuǐ lì
shuǐ xiāo
shuǐ yín
shuǐ yì
shuǐ píng
shuǐ yín
shuǐ gōng
shuǐ qiú
shuǐ dì
shuǐ fū
shuǐ hén
shuǐ nǔ
shuǐ chōng
shuǐ fèn
shuǐ xīn
shuǐ zhǎn
shuǐ dòng
shuǐ jīng
shuǐ xiáng
shuǐ mō
shuǐ àn
shuǐ dài
shuǐ yǒu
shuǐ duì
shuǐ méi
shuǐ fèn
shuǐ chuāng
shuǐ nòu
shuǐ dào
shuǐ xìng
shuǐ wǎng
shuǐ ruò
shuǐ yán
shuǐ zhū
shuǐ tóu
shuǐ chéng
shuǐ bà
shuǐ zhǔ
shuǐ ōu
shuǐ wā
shuǐ shī
shuǐ wō
shuǐ mǐ
shuǐ píng
shuǐ jiě
shuǐ guǒ
shuǐ lìng
shuǐ xī
shuǐ lì
shuǐ ling
shuǐ sī
shuǐ dī
shuǐ wù
shuǐ hóu
shuǐ dùn
shuǐ bào
shuǐ pào
shuǐ lù
shuǐ jūn
shuǐ dié
shuǐ fàn
shuǐ dòu
shuǐ fēng
shuǐ sì
shuǐ lù
shuǐ chéng
shuǐ bīn
shuǐ céng
shuǐ jī
shuǐ shān
shuǐ yān
shuǐ jūn
shuǐ chéng
shuǐ gǒng
shuǐ kuí
shuǐ hù
shuǐ lì
shuǐ jiàn
shuǐ bìn
shuǐ kē
shuǐ guān
shuǐ sòng
shuǐ xiāng
shuǐ miào
shuǐ jǐ
shuǐ lù
shuǐ xiù
shuǐ gǎo
shuǐ tǒng
shuǐ lòu
shuǐ xià
shuǐ mǔ
shuǐ pēn
shuǐ zāi
shuǐ fèi
shuǐ jiào
shuǐ lì
shuǐ gǔ
shuǐ héng
shuǐ guì
shuǐ yù
shuǐ kào
shuǐ mén
shuǐ yǒng
shuǐ jǐng
shuǐ huà
shuǐ hàn
shuǐ yì
shuǐ kēng
shuǐ bō
shuǐ yáng
shuǐ mò
shuǐ tóu
shuǐ shè
shuǐ yǎn
shuǐ cūn
shuǐ lǐ
shuǐ wèi
shuǐ gāng
shuǐ qiū
shuǐ shàng
shuǐ wěn
shuǐ mò
shuǐ piáo
shuǐ lǐ
shuǐ yě
shuǐ sū
shuǐ qín
shuǐ qín
shuǐ zhǒng
shuǐ mó
shuǐ chē
shuǐ pén
shuǐ dào
shuǐ chǎn
dēng xiān
yíng xiān
bàn xiān
lǘ xiān
jī xiān
gǎng xiān
yá xiān
jiǎo xiān
rén xiān
qǐng xiān
sū xiān
dòng xiān
méi xiān
yóu xiān
fèng xiān
dì xiān
wèn xiān
jiàn xiān
xī xiān
xué xiān
làng xiān
qián xiān
zhé xiān
guǐ xiān
dùn xiān
jiàng xiān
jiǔ xiān
hǎi xiān
sàn xiān
tóng xiān
qú xiān
pō xiān
tiān xiān
liè xiān
féi xiān
dié xiān
shuǐ xiān
xiè xiān
tuó xiān
chéng xiān
bā xiān
huà xiān
tāi xiān
qí xiān
tī xiān
hú xiān
zhèng xiān
piān xiān
cí xiān
dān xiān
shàng xiān
rú xiān
cí xiān
gāo xiān
líng xiān
jiǎ xiān
chì xiān
bǐ xiān
jī xiān
qiú xiān
dà xiān
lǐ xiān
shén xiān
yù xiān
xuǎn xiān
jiǔ xiān
yōu xiān
dié xiān
huā xiān
mò xiān
huì xiān
chá xiān
shēng xiān
fēi xiān
lǚ xiān
mò xiān
shàn xiān
shī xiān
guǎi xiān
hè xiān
jīn xiān
jiā xiān
bū xiān
qú xiān
亦作“水僊”。
传说中的水中神仙。
谓水葬者。
称遍游江湖乐而忘返之人。
琴曲名。
多年生草本植物。地下鳞茎作卵圆形,叶子条形,伞形花序,花白色,中心黄色,有香味。供hAo86.观赏,鳞茎和花可入药。亦指此种植物的花。
⒈ 见“水仙”。亦作“水僊”。
⒉ 传说中的水中神仙。按, 汉袁康《越绝书·德序外传记》称伍子胥为水仙; 晋王嘉《拾遗记·洞庭山》称屈原为水仙。因伍子胥死后被沉尸于江; 屈原自投汨罗江以死,故后人传说为水仙。
引唐司马承顺《天隐子·神解八》:“在人谓之人仙,在天曰天仙,在地曰地仙,在水曰水仙,能变通之曰神仙。”
宋王安石《小姑》诗:“初学水仙骑赤鲤,竟寻山鬼从文貍。”
宋赵令畤《侯鲭录》卷八:“冯夷,华阴,潼乡隄伯人也。服八石,得水仙,是为河伯。”
⒊ 谓水葬者。
引北齐刘昼《新论·风俗》:“胡之北有射姑之国,其亲死,则弃尸於江中,谓之‘水仙’。”
⒋ 称遍游江湖乐而忘返之人。
引唐袁郊《甘泽谣·陶岘》:“﹝陶峴﹞富有田业,择家人不欺而了事者,悉付之,身则汎艚江湖,遍游烟水,往往数岁不归…… 吴越之士,号为水仙。”
⒌ 琴曲名。 《水仙操》的简称。
引宋陈亮《诉衷情》词:“数声《渔父》,一曲《水仙》,歌断还愁。”
明夏完淳《夜宿山馆》诗:“《水仙》未成调,《广陵》已絶散。”
康有为《出都留别诸公》诗:“一曲苍茫奏《水仙》,灵飞鬼啸一千年。”
⒍ 多年生草本植物。地下鳞茎作卵圆形,叶子条形,伞形花序,花白色,中心黄色,有香味。供观赏,鳞茎和花可入药。亦指此种植物的花。参阅明李时珍《本草纲目·草二·水仙》。
引宋赵彦卫《云麓漫钞》卷四:“杨诚斋云:世以水仙为金琖银臺。盖单叶者,其中真有一酒琖,深黄而金色。”
清黄宗羲《小园记》:“买瓦盆百餘,以植草花:水僊、艾人、芳洲、洛阳、茉莉。”
清沉复《浮生六记·闲情记趣》:“种水仙无灵璧石,余尝以炭之有石意者代之。”
冰心《住事·别后》:“﹝一个女子﹞正低头画那钢琴上摆着的一盆水仙。”
植物名。石蒜科水仙属,多年生草本。底部的鳞茎略呈卵状,外皮黑色,下端有白色须根。叶丛生,狭长呈线状,质厚,带白绿色。冬末春初时开花,花色白,有香味。通常生长于暖地的河边,或栽培于庭园。
水shuǐ(1)本义:(名)水。(名)(2)两个氢原子和一个氧原子结合而成的;最简单的氢氧化合物;无色、无臭、无味的液体。(3)河流:汉~。(4)指江、河、湖、海、洋:~上人家。(5)(~儿)稀的汁:药~。(6)指附加的费用或额外的收入:外~。(7)指洗的次数:这衣裳洗几~也不变色。(8)姓。
仙读音:xiān仙xiān(1)(名)仙人;神仙:~境。(2)(形)轻松;自在。