suān chuàng
hán chuàng
hán chuàng
qī chuàng
yí chuàng
lí chuàng
cǎn chuàng
bēi chuàng
shāng chuàng
qiǎo chuàng
jīng chuàng
cè chuàng
āi chuàng
chéng chuàng
liàng chuàng
qīn chuàng
wǎn chuàng
gǎn chuàng
cuī chuàng
hàn chuàng
gěng chuàng
dào chuàng
xī chuàng
qiǎo chuàng
⒈ 哀伤。
引汉荀悦《汉纪·文帝纪论》:“夫贾谊过湘水,弔屈原,惻愴慟怀,岂徒忿怨而已哉!”
宋秦观《田居》诗之三:“辛勤稼穡事,惻愴田畴语;得穀不敢储,催科吏旁午。”
金一《文学上之美术观》:“述德故文体瑰伟,誌哀则文词惻愴。”
悲忧、哀伤。晋.陆机〈门有车马客行〉:「借问邦族间,恻怆论存亡。」南朝梁.刘勰《文心雕龙.哀吊》:「及相如之吊二世,全为赋体,桓谭以为其言恻怆,读者叹息。」也作「恻怛」。