qián gāo
qián bā
qián yǔ
qián bī
qián chē
gān yù
qián chǎo
qián shǐ
qián líng
qián dǔ
qián xiè
qián yào
qián bù
qián qióng
qián jiǔ
gān bēi
qián zào
qián yí
qián nán
qián diǎn
qián féi
qián gǎng
qián jǐng
qián shí
gàn kū
qián liè
qián guǒ
qián dào
qián yǔ
qián zhóu
qián zhēn
qián shān
gàn léi
qián ān
qián tuó
qián tú
qián zhà
qián liú
qián shì
qián gāng
qián wéi
qián yìng
qián jìng
qián xī
qián líng
qián shǒu
qián fèng
qián chuān
qián guǐ
qián duàn
gān cuì
qián lào
qián ròu
qián shǐ
qián jiàn
qián huī
qián qǐ
qián jiā
qián fēng
qián mǎ
qián jū
qián luò
qián shī
gàn guǒ
qián mìng
gān cāo
qián fāng
qián kuàng
qián shū
qián qián
qián luó
qián rè
qián dòu
qián yuě
qián xiàng
qián wěi
qián dé
qián lǜ
qián jí
qián yuán
qián mèi
gàn liáng
qián huā
qián jī
qián tà
qián gāng
gàn zào
qián xī
gàn fǔ
gān qīn
qián zhú
gàn bīng
qián dòu
qián míng
qián niǔ
qián dòng
qián fàn
qián gù
qián xiū
qián mò
qián lóng
gàn jiāng
qián huà
gàn liú
qián shī
qián lěng
qián zǐ
gān gǎo
qián ké
qián héng
qián zhē
qián guāng
qián jīng
qián gāng
qián diào
qián tǒng
qián què
qián ér
qián yǐn
gàn hàn
qián jiāng
qián cài
qián gòu
qián fú
yáng jiā
gān jiā
tàn jiā
shū jiā
jìng jiā
xīn jiā
lín jiā
bǎi jiā
xiū jiā
yǔn jiā
bāo jiā
fēng jiā
róu jiā
zhōng jiā
yuán jiā
dōng jiā
hēng jiā
bài jiā
jìng jiā
yàn jiā
qīn jiā
yǒng jiā
qián jiā
qīng jiā
qín jiā
níng jiā
kě jiā
yǔ jiā
chǒng jiā
jīng jiā
kǒng jiā
zhǐ jiā
bào jiā
清·乾隆、嘉庆两朝的合称。
清乾隆 、嘉庆两朝的合称。
清陈廷焯《白雨斋词话》卷八:“诗衰於宋 ,词衰於元 。然自乾嘉以还,追踪正始者,时復有人。”《孽海花》第三五回:“那也是承了乾嘉极盛之后,不得不另辟蹊径,一唱百和,自然的成了一时风气了。”
1. 八卦之一,代表天:乾坤(“坤”,代表地)。
2. 旧时称男性的:乾造。乾宅。
嘉读音:jiā嘉jiā(1)(形)美好:~宾|~礼(婚礼)。(2)(动)夸奖;赞许:~奖|~纳(赞许采纳)|其志可~。(3)(Jiā)姓。