qián bā
qián luò
qián wéi
qián líng
qián zhóu
qián xī
qián xiè
qián qióng
qián dòu
qián gǎng
gàn guǒ
qián mèi
qián jí
qián tǒng
qián jǐng
qián gù
qián shī
qián shí
qián lóng
qián qǐ
qián jīng
gàn fǔ
qián huā
qián luó
qián liú
qián gāng
qián ān
qián dào
qián jiǔ
qián kuàng
qián yǔ
qián liè
qián huī
gān qīn
gàn léi
qián niǔ
gàn zào
qián jī
qián jū
qián zhà
gàn jiāng
qián líng
qián chē
qián lào
qián yìng
qián shǐ
qián ròu
qián fāng
qián duàn
qián xiū
qián dòu
qián diào
qián dǔ
qián gāo
qián zhú
qián jiàn
qián nán
qián bù
qián tú
qián zhēn
qián gāng
gàn kū
qián yí
qián guǒ
qián guāng
qián shī
qián jìng
qián shǐ
qián bī
qián mǎ
qián yào
qián zhē
qián yǔ
qián gòu
qián huà
qián jiā
qián rè
qián lǜ
qián shū
qián qián
qián shān
gàn bīng
qián xī
qián tuó
qián fēng
gàn hàn
qián fàn
qián zào
qián jiāng
qián cài
qián què
qián mìng
qián wěi
qián ké
qián míng
qián yuě
qián dé
qián diǎn
gàn liú
qián chuān
qián zǐ
qián gāng
gān bēi
gān cuì
qián dòng
qián guǐ
qián tà
qián yuán
gān yù
qián fèng
qián lěng
qián chǎo
qián fú
gān gǎo
qián yǐn
qián shì
gàn liáng
qián shǒu
gān cāo
qián féi
qián xiàng
qián mò
qián héng
qián ér
guò gāng
chún gāng
xīng gāng
fāng gāng
zhēn gāng
yáng gāng
kuí gāng
hěn gāng
yú gāng
róu gāng
dài gāng
chóng gāng
dòu gāng
xióng gāng
qīng gāng
jīng gāng
hóu gāng
dà gāng
wú gāng
zhí gāng
zūn gāng
yì gāng
gān gāng
nèi gāng
qì gāng
hěn gāng
jīn gāng
tǔ gāng
chéng gāng
cái gāng
juàn gāng
zào gāng
jiān gāng
zhēn gāng
qián gāng
zhí gāng
cái gāng
谓天道刚健。亦用以称帝王的刚健决断。语出《易·杂卦》:“《乾》刚《坤》柔。”《汉书·谷永传》:“陛下诚深察愚臣之言……奋乾刚之威,平天覆之施。”《后汉书·杨震传》:“唯陛下奋乾刚之德,弃骄奢之臣,以掩訞言之口。”
引申指君主的威权。
宋李纲《上渊圣皇帝实封言事奏状》:“伏望陛下运以乾刚,照以离明,为宗社生灵大计,断而行之。” 明唐顺之《廷试策一道》:“臣愿陛下离照旁通,乾刚独断,政绩显著。”中国近代史资料丛刊《辛亥革命·武昌起义清方档案》:“伏愿迅振乾刚,即传严旨,将此二人立正典刑。”
1. 八卦之一,代表天:乾坤(“坤”,代表地)。
2. 旧时称男性的:乾造。乾宅。
刚读音:gāng刚gāng(1)(形)硬;坚强(跟‘柔’相对):~强|~直|他的性情太~。(2)(形)(Gānɡ)姓。(3)(副)恰好:不大不小;~合适。(4)(副)表示勉强达到某种程度;仅仅:清早出发的时候天还很黑;~能看出前面同志的背包。(5)(副)表示行动或情况发生在不久以前:他~从省里回来。|那时弟弟~学会走路。(6)(副)用在复句里;后面用“就”字呼应;表示两件事紧接:~过立春;天气就异乎寻常地热。