jìng mèi
jìng gòng
jìng mò
jìng xiàn
jìng suí
jìng yán
jìng lǐng
jìng shēn
jìng è
jìng shèn
jìng zhòng
jìng kāng
jìng bù
jìng jié
jìng duān
jìng mín
jìng jiā
jìng yàn
jìng nán
jìng kuāng
jìng mì
jìng míng
jìng tuì
jìng fēn
jìng tuò
jìng luàn
jìng xiǎng
jìng qì
jìng rén
jìng bīng
jìng zhì
jìng yuē
jìng shì
jìng gōng
shū jiā
bào jiā
zhōng jiā
lín jiā
kǒng jiā
zhǐ jiā
hēng jiā
kě jiā
jìng jiā
yáng jiā
qīng jiā
yuán jiā
xiū jiā
fēng jiā
bāo jiā
xīn jiā
yǒng jiā
róu jiā
tàn jiā
qīn jiā
dōng jiā
jīng jiā
qián jiā
gān jiā
qín jiā
jìng jiā
yǔn jiā
bǎi jiā
yǔ jiā
níng jiā
yàn jiā
chǒng jiā
bài jiā
⒈ 美好,美善。
引宋曾巩《中书舍人除翰林学士制》:“今方内靖嘉,百揆攸叙。”
《诗·大雅·既醉》“籩豆静嘉” 清马瑞辰通释:“靖嘉犹言柔嘉,柔为善,静即靖之叚借,亦善也。”
靖jìng(1)(形)没有变故或动乱;平安:地方安~。(2)(动)使秩序安定;平定(变乱):~乱|~边。(3)(Jìnɡ)姓。
嘉读音:jiā嘉jiā(1)(形)美好:~宾|~礼(婚礼)。(2)(动)夸奖;赞许:~奖|~纳(赞许采纳)|其志可~。(3)(Jiā)姓。