shuò lì
shuò xián
shuò fū
shuò zhuàng
shuò mào
shuò cái
shuò lín
shuò míng
shuò huà
shuò xué
shuò nǚ
shuò sù
shuò lǎo
shuò dé
shuò liàng
shuò shǔ
shuò cè
shuò shēng
shuò wàng
shuò guǒ
shuò cái
shuò móu
shuò dà
shuò shì
shuò xiǎng
shuò yàn
shuò rén
shuò shuò
shuò fǔ
shuò rú
shuò gōng
shuò xūn
yì fǔ
dì fǔ
kǒu fǔ
jìn fǔ
jiā fǔ
èr fǔ
fáng fǔ
dà fǔ
zī fǔ
xián fǔ
jīng fǔ
shuò fǔ
jiá fǔ
qiáng fǔ
shū fǔ
yīng fǔ
chē fǔ
tiān fǔ
wáng fǔ
lóng fǔ
sì fǔ
gāi fǔ
chéng fǔ
zǎi fǔ
zuǒ fǔ
yí fǔ
qī fǔ
chū fǔ
bì fǔ
fān fǔ
qīng fǔ
yòu fǔ
xié fǔ
xiá fǔ
shàng fǔ
gàn fǔ
cì fǔ
dǐng fǔ
qī fǔ
yè fǔ
wèi fǔ
xiū fǔ
wú fǔ
guó fǔ
jiāng fǔ
sān fǔ
kāi fǔ
pí fǔ
yì fǔ
fú fǔ
jiàn fǔ
jiā fǔ
chéng fǔ
guān fǔ
xīng fǔ
guāng fǔ
cuò fǔ
gěng fǔ
jiào fǔ
xiāng fǔ
bì fǔ
zhī fǔ
xiāng fǔ
píng fǔ
gōng fǔ
jiāo fǔ
ā fǔ
nèi fǔ
liáng fǔ
jùn fǔ
quán fǔ
jūn fǔ
liù fǔ
bā fǔ
kuāng fǔ
gàn fǔ
péi fǔ
shè fǔ
shī fǔ
míng fǔ
⒈ 贤良的辅弼之臣。
引晋皇甫谧《高士传·挚恂》:“永和中,常博求名儒,公卿荐恂行侔颜閔,学拟仲舒,文参长卿,才同贾谊,实瑚璉器也,宜在宗庙,为国硕辅。”
唐韩愈《元和圣德诗》:“天锡皇帝,厖臣硕辅,博问遐观,以置左右。”
清钱谦益《浙江布政使司右参政李叔元授中大夫制》:“硕辅名卿,往往辈出。”
清魏源《默觚下·治篇一》:“为国家得能吏百,不若得硕辅一。”
1. 〔硕士〕学位名,高于“学士”。
2. 大:硕老。硕材。硕学(博学,亦指博学的人)。硕壮。硕果累累(喻巨大的成绩)。硕大无朋(形容无比的大)。
辅读音:fǔ辅fǔ(动)辅助;辅弼;辅佐皇帝:~币|相~而行。