fān yuán
fān wéi
fān zhèn
fān hàn
fān guó
fān niè
fān dùn
fān hòu
fān bāng
fān chén
fān chǔ
fān yí
fān yuán
fān zhuàn
fān píng
fān shì
fān luò
fān wáng
fān yǎn
fān fú
fān fǔ
fān hòu
fān tiáo
fān yuè
fān kǔn
fān hùn
fān fēng
fān xuān
fān dī
fān bì
fān yì
fān tái
fān biǎo
fān wèi
fān kù
fān chái
fān hàn
fān sī
fān bó
fān shǔ
fān chē
fān qiáng
fān qī
fān hàn
fān jué
fān dǐ
fān fáng
fān luó
fān lí
fān bù
xiāng fǔ
jiào fǔ
jūn fǔ
pí fǔ
xiāng fǔ
guó fǔ
dì fǔ
wèi fǔ
xiū fǔ
shū fǔ
zuǒ fǔ
chē fǔ
qiáng fǔ
píng fǔ
tiān fǔ
dǐng fǔ
yí fǔ
gāi fǔ
yòu fǔ
zhī fǔ
ā fǔ
shè fǔ
qīng fǔ
yè fǔ
fáng fǔ
gōng fǔ
èr fǔ
cì fǔ
jiàn fǔ
péi fǔ
fān fǔ
sān fǔ
bì fǔ
kǒu fǔ
zī fǔ
jiāo fǔ
yì fǔ
shuò fǔ
xié fǔ
cuò fǔ
míng fǔ
kāi fǔ
jiāng fǔ
yì fǔ
kuāng fǔ
bā fǔ
guāng fǔ
lóng fǔ
sì fǔ
yīng fǔ
gàn fǔ
nèi fǔ
shī fǔ
bì fǔ
zǎi fǔ
gěng fǔ
chéng fǔ
wáng fǔ
xiá fǔ
qī fǔ
liáng fǔ
liù fǔ
dà fǔ
xián fǔ
shàng fǔ
jiā fǔ
jīng fǔ
jìn fǔ
guān fǔ
chū fǔ
wú fǔ
jùn fǔ
quán fǔ
chéng fǔ
jiā fǔ
qī fǔ
fú fǔ
xīng fǔ
jiá fǔ
gàn fǔ
⒈ 捍卫;辅佐。
引《后汉书·邓禹传》:“明公虽建藩辅之功,犹恐无所成立。”
⒉ 比喻卫国的重臣。
引汉王符《潜夫论·论荣》:“陈平、韩信,楚俘也,而高祖以为藩辅,实平四海,安汉室。”
《后汉书·儒林传上·杨政》:“卿蒙国恩,备位藩辅。”
宋曾巩《节度使制》:“以作股肱之良,以为国藩辅之重。”
⒊ 喻指藩国、藩镇。
引《史记·太史公自序》:“天下未集, 贾泽以族,为汉藩辅。”
《新唐书·南蛮传上·南诏上》:“使者奏异牟寻请归天子,为唐藩辅。”
清戴名世《抚盗论》:“刳屠郡县,覆灭藩辅,而社稷为之邱墟。”
⒋ 喻指诸侯;藩王。
引汉赵晔《吴越春秋·勾践伐吴外传》:“寡人不能为政,将率二三子夫妇以为藩辅。”
《续资治通鉴·宋高宗建炎二年》:“俟平宋,当立藩辅如张邦昌者。”
诸侯为屏藩以辅佐天子。