shuò xué
shuò wàng
shuò gōng
shuò huà
shuò shì
shuò zhuàng
shuò lǎo
shuò lì
shuò xiǎng
shuò xián
shuò rén
shuò dé
shuò lín
shuò míng
shuò xūn
shuò sù
shuò yàn
shuò nǚ
shuò cè
shuò fǔ
shuò cái
shuò fū
shuò dà
shuò shuò
shuò liàng
shuò cái
shuò shǔ
shuò móu
shuò shēng
shuò mào
shuò guǒ
shuò rú
fú yàn
mào yàn
jùn yàn
hòu yàn
míng yàn
bāng yàn
jùn yàn
qián yàn
lí yàn
cái yàn
cái yàn
liè yàn
shuò yàn
wén yàn
wěi yàn
jùn yàn
wǎng yàn
zhé yàn
háo yàn
qiào yàn
xī yàn
máo yàn
yīng yàn
xián yàn
yì yàn
kuí yàn
qún yàn
guī yàn
cháo yàn
měi yàn
jùn yàn
⒈ 指才智杰出的学者。
引明胡应麟《少室山房笔丛·九流绪论中》:“三子(指蔡邕、葛洪、刘知几 )皆鸿生硕彦,目无今古。”
《儒林外史》第八回:“公子好客,结多少硕彦名儒;相府开筵,常聚些布衣韦带。”
清江藩《<汉学师承记>引言》:“咸沐菁莪之雅化,汲古义之精微,縉绅硕彦,青紫盈朝;缝掖巨儒,絃歌在野。”
王闿运《<桂阳州志>序》:“硕彦接踵,经籍大章。”
才学优秀的人。
1. 〔硕士〕学位名,高于“学士”。
2. 大:硕老。硕材。硕学(博学,亦指博学的人)。硕壮。硕果累累(喻巨大的成绩)。硕大无朋(形容无比的大)。
彦读音:yàn彦yàn(名)古代指有才德的人。