yìng qiú
yìng yàn
yīng gǔ
yìng guān
yìng míng
yìng jiào
yīng yǒu
yìng jǔ
yīng lù
yīng dé
yìng cù
yīng yǔn
yīng mìng
yìng chéng
yìng nuò
yīng hé
yīng xǔ
yīng lóng
yīng kǒu
yìng jì
yīng dāng
yīng zhēng
yìng tú
yìng diǎn
yìng cóng
yìng shí
yìng qǔ
yìng lìng
yìng chèn
yìng zhì
yìng jié
yìng dé
yìng sù
yìng pí
yìng shǒu
yìng shì
yīng jié
yìng biàn
yìng chéng
yìng shì
yìng shì
yìng dí
yìng liú
yìng mù
yìng shì
yīng jiè
yīng chén
yìng jí
yìng jì
yīng jié
yìng gōng
yìng pìn
yìng guǒ
yìng wáng
yìng pí
yìng zhàn
yìng diǎn
yìng bào
yìng fù
yìng gé
yìng kǎo
yìng chou
yìng dù
yìng gěi
yìng kè
yìng dá
yīng áng
yīng gāi
yìng yòng
yìng fù
yìng mén
yìng hè
yìng yāo
yīng jī
yìng tiān
yìng ruì
yìng xú
yìng jiē
yīng zhēng
yīng fèn
yìng mǎo
yìng róng
yìng shēng
yìng yùn
yīng shēng
yīng lù
yìng xiàn
yìng xiǎng
yìng zhāo
yīng rén
yìng huì
yìng qì
yìng gǎn
yìng huà
yìng nuò
yìng jiàn
yìng bǐ
yìng yǔ
yìng bīng
yìng gòng
yìng ruǎn
yìng jiāng
yìng qī
yìng pāi
yìng zú
yìng duì
yīng shēn
yìng zhōng
yìng mǎo
zhōng yǔn
dā yǔn
gōng yǔn
hūn yǔn
zhōng yǔn
ēn yǔn
bào yǔn
míng yǔn
xié yǔn
píng yǔn
kǎi yǔn
xiǎn yǔn
bù yǔn
mò yǔn
yīng yǔn
yī yǔn
gāi yǔn
pī yǔn
pī yǔn
chéng yǔn
chá yǔn
huì yǔn
gòng yǔn
cóng yǔn
xǔ yǔn
yīng yǔn
qiān yǔn
fù yǔn
⒈ 答应,允许。
引《京本通俗小说·西山一窟鬼》:“乾娘应允,和王婆谢了吴教授自去。”
《三国演义》第十六回:“纪灵私忖:戟在一百五十步之外,安能便中?且落得应允。待其不中,那时凭我厮杀。”
《平山冷燕》第十二回:“宋信与张寅不知其意,只道是敬他才美,十分快活,满口应允。”
张洁《谁生活得更美好》:“生活不是对他应允了比别人多得多的权利吗?”
答应、允诺。
1. 该,当,又引申料想理该如此:应当。应该。应分(fèn )。应有尽有。
2. 回答:答应。喊他不应。应承。
3. 随,即:“桓督诸将周旋赴讨,应皆平定”。
4. 姓。
允读音:yǔn允yǔn(1)(动)许可。(2)(形)公平;适当。