yìng mén
yìng shì
yīng rén
yìng pí
yìng fù
yìng gé
yìng chéng
yīng shēng
yìng yùn
yìng ruǎn
yìng bǐ
yìng mù
yìng shì
yìng jì
yìng dá
yìng mǎo
yìng kǎo
yìng míng
yìng gòng
yìng xú
yìng zhàn
yìng guān
yìng shì
yìng yāo
yìng lìng
yīng lù
yìng cù
yīng chén
yìng chou
yìng nuò
yìng bīng
yīng shēn
yìng qiú
yīng zhēng
yìng xiǎng
yìng shǒu
yìng wáng
yìng liú
yìng zhōng
yīng zhēng
yìng jiāng
yīng kǒu
yìng ruì
yīng hé
yīng jiè
yìng hè
yīng lù
yìng xiàn
yīng dé
yìng jǔ
yìng pìn
yìng tiān
yīng dāng
yìng jì
yìng jiàn
yīng gǔ
yìng yàn
yīng mìng
yìng jí
yìng yǔ
yìng huà
yìng guǒ
yìng zhāo
yìng pí
yīng jié
yìng biàn
yīng yǔn
yīng xǔ
yìng bào
yìng shì
yìng gōng
yìng nuò
yìng qǔ
yìng zhì
yìng sù
yìng qī
yìng dù
yìng gěi
yìng yòng
yìng shí
yìng kè
yìng chéng
yìng jiē
yìng fù
yīng gāi
yìng gǎn
yìng pāi
yìng diǎn
yìng mǎo
yīng fèn
yìng tú
yìng dí
yìng duì
yìng jiào
yīng áng
yìng cóng
yìng jié
yīng yǒu
yìng dé
yìng shēng
yīng jī
yìng huì
yìng chèn
yìng zú
yīng lóng
yìng diǎn
yīng jié
yìng qì
yìng róng
gǎn xǔ
quán xǔ
kě xǔ
tuī xǔ
chóu xǔ
rán xǔ
chì xǔ
bù xǔ
jiàn xǔ
shēn xǔ
ěr xǔ
piàn xǔ
nì xǔ
cóng xǔ
níng xǔ
fēn xǔ
xiáng xǔ
jiù xǔ
sì xǔ
zhǐ xǔ
yōu xǔ
zhū xǔ
è xǔ
lái xǔ
kuā xǔ
róng xǔ
fù xǔ
zàn xǔ
tīng xǔ
jǐ xǔ
cì xǔ
guǎn xǔ
yē xǔ
jiǎng xǔ
xíng xǔ
qī xǔ
ruò xǔ
shǎo xǔ
liàng xǔ
zì xǔ
yé hǔ
dǎo xǔ
néng xǔ
nuò xǔ
shāo xǔ
zhǔn xǔ
chēng xǔ
xiē xǔ
huò xǔ
zěn xǔ
cháo xǔ
qí xǔ
bāo xǔ
jiàn xǔ
hé xǔ
jiā xǔ
yì xǔ
cái xǔ
sūn xǔ
yù xǔ
yī xǔ
yuán xǔ
tè xǔ
yīng xǔ
jīn xǔ
yě xǔ
mò xǔ
yǔn xǔ
qì xǔ
jiǔ xǔ
suì xǔ
rú xǔ
duō xǔ
xīn xǔ
liǎng xǔ
lǐ xǔ
⒈ 答应,允许。
引清李渔《意中缘·设计》:“你就要辞也辞不脱了,落得做个人情,应许了罢。”
庐隐《两个小学生》:“还有他爹纵着他,说甚么请愿是法律应许的行为,不能干涉啦。”
冰心《斯人独憔悴》:“看他们请愿的条件,哪一条是办得到的?就是都办得到,政府也决然不肯应许,恐怕启学生干政之渐。”
承诺、许可。
如:「是谁应许他把打字机搬走的?」
1. 该,当,又引申料想理该如此:应当。应该。应分(fèn )。应有尽有。
2. 回答:答应。喊他不应。应承。
3. 随,即:“桓督诸将周旋赴讨,应皆平定”。
4. 姓。
许读音:xǔ[ xǔ ]1. 应允,认可:许可。允许。特许。
2. 承认其优点:赞许。嘉许。
3. 预先答应给与:许诺。
4. 女方接受男方求亲:许配。许嫁。以身相许。
5. 或者,可能:也许。或许。
6. 处,地方:何许人。
7. 表示约略估计的词:几许。少许。
8. 这样:如许。
9. 中国周代诸侯国名,在今河南省许昌市东。
10. 姓。