yìng huà
yìng shì
yìng qī
yìng gòng
yīng xǔ
yìng jì
yìng jí
yīng yǔn
yìng jiāng
yìng pìn
yīng rén
yīng zhēng
yīng shēn
yīng dé
yìng fù
yìng chéng
yìng róng
yìng qǔ
yìng yùn
yìng jié
yīng jié
yìng gǎn
yìng zhì
yìng bào
yìng gé
yìng mǎo
yīng áng
yìng hè
yìng qiú
yìng dí
yīng jī
yīng kǒu
yìng mén
yìng diǎn
yìng guǒ
yīng lù
yīng gāi
yìng jiàn
yìng pí
yìng jiē
yìng dù
yìng guān
yìng qì
yìng chou
yìng shì
yīng lù
yìng liú
yìng yǔ
yìng bīng
yìng zhōng
yìng tú
yīng fèn
yìng huì
yìng dá
yìng shì
yìng pí
yìng chéng
yìng shēng
yīng hé
yīng zhēng
yìng jiào
yìng jǔ
yìng jì
yìng xiàn
yìng wáng
yìng gěi
yìng yàn
yìng zhàn
yìng nuò
yìng tiān
yìng gōng
yìng duì
yìng xú
yìng chèn
yìng shǒu
yìng zú
yìng zhāo
yīng yǒu
yìng dé
yīng jié
yìng diǎn
yìng yòng
yìng sù
yīng gǔ
yìng ruǎn
yìng shí
yìng lìng
yìng míng
yìng yāo
yìng mǎo
yìng nuò
yìng pāi
yīng mìng
yìng mù
yìng kǎo
yìng xiǎng
yīng jiè
yìng biàn
yìng kè
yìng fù
yìng ruì
yìng shì
yìng bǐ
yìng cóng
yìng cù
yīng shēng
yīng lóng
yīng dāng
yīng chén
yīng gǔ
⒈ 古代乐器名。小鼓。
引《周礼·春官·小师》:“大祭祀登歌,击拊,下管,击应鼓。”
郑玄注:“应,鼙也。应与朄及朔,皆小鼓也。”
唐段安节《乐府杂录·雅乐》:“四角安鼓四座,一曰应鼓。”
《宋史·兵志九》:“急鸣应鼓即奇兵出阵趍战,急鸣小金即伏兵出。”
1. 该,当,又引申料想理该如此:应当。应该。应分(fèn )。应有尽有。
2. 回答:答应。喊他不应。应承。
3. 随,即:“桓督诸将周旋赴讨,应皆平定”。
4. 姓。
鼔读音:gǔ古同“鼓”。