cuì yān
cuì bá
cuì chāi
cuì líng
cuì jiǎ
cuì jié
cuì zhān
cuì jīng
cuì shí
cuì pèi
cuì píng
cuì mù
cuì jīn
cuì zān
cuì jiān
cuì bó
cuì dī
cuì wéi
cuì fèng
cuì jī
cuì lǜ
cuì huáng
cuì ruí
cuì zhú
cuì yì
cuì wǎ
cuì qún
cuì lián
cuì lán
cuì chuàn
cuì wéi
cuì jiān
cuì xiāo
cuì gē
cuì jì
cuì qín
cuì fǔ
cuì zūn
cuì é
cuì càn
cuì lín
cuì fēng
cuì bì
cuì tāo
cuì píng
cuì tiáo
cuì mào
cuì gài
cuì yè
cuì dāng
cuì yǔ
cuì luó
cuì huán
cuì qián
cuì qióng
cuì lún
cuì chē
cuì diàn
cuì qì
cuì làng
cuì zūn
cuì wù
cuì guī
cuì jū
cuì niǎo
cuì niǎo
cuì lù
cuì qiú
cuì máo
cuì guǎn
cuì màn
cuì lì
cuì yún
cuì yǎn
cuì wēi
cuì yīn
cuì lù
cuì mò
cuì bèi
cuì xiǎn
cuì yǎn
cuì máo
cuì sháo
cuì bǎi
cuì jīn
cuì lù
cuì càn
cuì huā
cuì bó
cuì cǎi
cuì liè
cuì lián
cuì huá
cuì wěi
cuì jīng
cuì qīn
cuì qīng
cuì huáng
cuì qiú
cuì wò
cuì què
cuì hú
cuì kōng
cuì mín
cuì luó
cuì jǐn
cuì pán
cuì bìn
cuì ruí
cuì yù
cuì sháo
cuì jīng
cuì dài
cuì yá
cuì bó
cuì qí
cuì xū
cuì mào
cuì qiào
cuì lín
cuì lǐng
cuì lóng
cuì lù
cuì là
cuì yún
cuì chán
cuì é
cuì yuè
cuì xiá
cuì zhàng
cuì lóng
cuì yè
cuì guī
cuì lǜ
cuì méi
cuì jiāo
cuì yī
cuì guǎn
cuì lǚ
cuì guā
cuì huá
cuì mào
cuì zhú
cuì lóu
cuì wǔ
cuì xiǎo
cuì jiǎn
cuì huǎng
cuì róng
cuì xiá
cuì xiù
cuì cǎi
cuì chóu
cuì yì
cuì fā
cuì què
cuì yǎn
cuì yá
cuì niǎn
cuì de
cuì guān
cuì pèi
cuì diàn
cuì miè
cuì bǐng
cuì guǎn
cuì hàn
cuì bǎo
⒈ 翠羽所制的緌。緌,冠缨下垂的部分。
引晋潘岳《西征赋》:“飞翠緌,拖鸣玉,以出入禁门者众矣。”
《晋书·舆服志》:“﹝远游冠﹞太子则以翠羽为緌,缀以白珠。”
宋欧阳修《谢胥学士启》:“未若翠緌鸣玉之彦,兰臺、 金马之英,品风流坐正物之源,交士林忘公侯之贵。”
翠cuì(形)青绿色:青松~柏。
緌读音:ruí1.古时帽带打结后下垂的部分:“葛履五两,冠~双止。”
2.像缨饰的下垂物。
3.古代指有虞氏的旌旗,后泛指旌旗或旗帜的垂流。
4.系结。
5.继续。