cuì wò
cuì dī
cuì qiào
cuì zān
cuì wéi
cuì xiá
cuì qióng
cuì lán
cuì dài
cuì huǎng
cuì jīng
cuì dāng
cuì guān
cuì jīn
cuì lún
cuì xū
cuì liè
cuì mào
cuì pèi
cuì diàn
cuì róng
cuì yīn
cuì méi
cuì jì
cuì mào
cuì qín
cuì jū
cuì gài
cuì máo
cuì bìn
cuì xiǎn
cuì qì
cuì zūn
cuì guǎn
cuì xiá
cuì yè
cuì zūn
cuì é
cuì huá
cuì tāo
cuì qí
cuì là
cuì niǎo
cuì qiú
cuì lǜ
cuì gē
cuì lín
cuì luó
cuì bó
cuì zhú
cuì yún
cuì mù
cuì huā
cuì pèi
cuì guǎn
cuì fǔ
cuì niǎn
cuì jiān
cuì màn
cuì fèng
cuì cǎi
cuì guǎn
cuì jiān
cuì wǎ
cuì mò
cuì qiú
cuì chāi
cuì bì
cuì mín
cuì qīng
cuì què
cuì miè
cuì fā
cuì lǚ
cuì guī
cuì ruí
cuì bó
cuì guī
cuì lián
cuì lín
cuì lù
cuì líng
cuì kōng
cuì chuàn
cuì lù
cuì jī
cuì sháo
cuì lù
cuì yá
cuì jiāo
cuì de
cuì yún
cuì càn
cuì yǎn
cuì chóu
cuì jié
cuì qián
cuì bó
cuì jīng
cuì luó
cuì yì
cuì xiāo
cuì yī
cuì lián
cuì wù
cuì píng
cuì lóng
cuì bèi
cuì qún
cuì sháo
cuì guā
cuì jīng
cuì huá
cuì wēi
cuì bǎo
cuì chē
cuì xiǎo
cuì lóu
cuì wěi
cuì jiǎ
cuì yè
cuì lù
cuì jǐn
cuì yá
cuì cǎi
cuì lǜ
cuì diàn
cuì hú
cuì yǎn
cuì wǔ
cuì pán
cuì zhú
cuì lóng
cuì máo
cuì fēng
cuì bá
cuì shí
cuì zhān
cuì yān
cuì yuè
cuì càn
cuì niǎo
cuì xiù
cuì zhàng
cuì yǎn
cuì wéi
cuì làng
cuì yì
cuì píng
cuì é
cuì jiǎn
cuì què
cuì lì
cuì mào
cuì lǐng
cuì bǐng
cuì ruí
cuì huáng
cuì tiáo
cuì yǔ
cuì jīn
cuì yù
cuì qīn
cuì huán
cuì huáng
cuì hàn
cuì chán
cuì bǎi
⒈ 帝王仪仗的一种。以翠羽联缀于竿头而成,形若盖。
引南朝齐谢朓《侍宴华光殿曲水奉敕》诗:“翠葆随风,金戈动日。”
宋史浩《满庭芳·立春词时方狱空》词:“知是东皇翠葆,飞星汉、来止人间。”
⒉ 作为天子的代称。参见“羽葆”。
引宋张孝祥《六州歌头》词:“闻道中原遗老,常南望,翠葆霓旌。”
⒊ 形容草木青翠茂盛。
引唐杜牧《华清宫三十韵》:“嫩嵐滋翠葆,清渭照红妆。”
宋欧阳修《送赵山人归旧山》诗:“屈贾江山思不休,霜飞翠葆忽惊秋。”
明徐渭《宣府槐龙篇》:“乘凉翠葆颯,撑暑碧油烘。”