cuì huǎng
cuì lián
cuì qīng
cuì yá
cuì lǜ
cuì qí
cuì zhān
cuì yī
cuì dāng
cuì wěi
cuì píng
cuì lóu
cuì méi
cuì xiǎo
cuì tāo
cuì máo
cuì mào
cuì diàn
cuì jīng
cuì jié
cuì sháo
cuì yì
cuì yǎn
cuì lín
cuì guī
cuì mù
cuì yān
cuì lán
cuì guā
cuì lóng
cuì qì
cuì chāi
cuì chē
cuì zūn
cuì xiù
cuì jū
cuì cǎi
cuì tiáo
cuì wǎ
cuì jì
cuì yún
cuì jiān
cuì dī
cuì qián
cuì fǔ
cuì jiǎ
cuì lù
cuì huán
cuì jīng
cuì xiǎn
cuì gài
cuì lì
cuì bá
cuì là
cuì zān
cuì chán
cuì fā
cuì bìn
cuì què
cuì lǐng
cuì jiān
cuì làng
cuì dài
cuì fēng
cuì niǎo
cuì líng
cuì píng
cuì mào
cuì bó
cuì yì
cuì yǔ
cuì huáng
cuì niǎn
cuì yù
cuì wù
cuì guī
cuì cǎi
cuì xiá
cuì huá
cuì guǎn
cuì lián
cuì lù
cuì xū
cuì huā
cuì yá
cuì qiú
cuì wéi
cuì wēi
cuì hú
cuì zūn
cuì jǐn
cuì lín
cuì pèi
cuì yè
cuì lún
cuì jīn
cuì jīn
cuì pán
cuì de
cuì bèi
cuì sháo
cuì ruí
cuì guǎn
cuì yǎn
cuì lǚ
cuì lù
cuì liè
cuì wǔ
cuì què
cuì lóng
cuì zhú
cuì càn
cuì qiú
cuì qīn
cuì qín
cuì wò
cuì guǎn
cuì guān
cuì mào
cuì qióng
cuì yuè
cuì bó
cuì bì
cuì gē
cuì jiǎn
cuì wéi
cuì jī
cuì bǎi
cuì jiāo
cuì xiāo
cuì luó
cuì yún
cuì yè
cuì qiào
cuì é
cuì róng
cuì chuàn
cuì yīn
cuì màn
cuì chóu
cuì máo
cuì é
cuì kōng
cuì huáng
cuì bǐng
cuì qún
cuì bó
cuì yǎn
cuì diàn
cuì pèi
cuì fèng
cuì shí
cuì ruí
cuì xiá
cuì luó
cuì lù
cuì zhú
cuì mín
cuì mò
cuì càn
cuì miè
cuì lǜ
cuì bǎo
cuì jīng
cuì hàn
cuì niǎo
cuì huá
cuì zhàng
chūn jǐn
lí jǐn
ruì jǐn
shí jǐn
fǎn jǐn
mǐ jǐn
shú jǐn
mán jǐn
shān jǐn
shù jǐn
pù jǐn
bèi jǐn
cū jǐn
zhī jǐn
nà jǐn
qī jǐn
yàn jǐn
zhì jǐn
lì jǐn
diāo jǐn
zhòu jǐn
huā jǐn
wén jǐn
cái jǐn
liú jǐn
luán jǐn
hái jǐn
dòu jǐn
cuì jǐn
sòng jǐn
huáng jǐn
níng jǐn
dì jǐn
yù jǐn
chī jǐn
bì jǐn
yāng jǐn
cuì jǐn
fěi jǐn
jí jǐn
tóng jǐn
gōng jǐn
xiá jǐn
shī jǐn
bā jǐn
yí jǐn
shāng jǐn
huàn jǐn
fǎ jǐn
zhòng jǐn
huī jǐn
zhuó jǐn
shí jǐn
luó jǐn
duó jǐn
guàn jǐn
yún jǐn
shǔ jǐn
qiū jǐn
què jǐn
suì jǐn
yì jǐn
guò jǐn
tái jǐn
gā jǐn
jì jǐn
gǔ jǐn
bì jǐn
qīng jǐn
cū jǐn
fēng jǐn
xiāo jǐn
chǐ jǐn
wú jǐn
pī jǐn
kù jǐn
shòu jǐn
xī jǐn
yào jǐn
tú jǐn
⒈ 色彩斑斓的织锦。
引唐李贺《九月》诗:“露花飞飞风草草,翠锦斕斑满层道。”
王琦汇解:“草木经秋,叶老,红黄间杂於青緑之中,斕斑如翠锦也。”
宋苏轼《次韵孔文仲推官见赠》:“金鞍冒翠锦,玉勒垂青丝。”
⒉ 形容茂密的树叶。
引元石德玉《秋胡戏妻》第三折:“只见那浓阴冉冉,翠锦哎糢糊。”