shǎng lù
shǎng jiǎ
shǎng diàn
shǎng hǎo
shǎng zhī
shǎng xī
shǎng jiān
shǎng shuō
shǎng yǒng
shǎng xiào
shǎng jì
shǎng lǜ
shǎng jī
shǎng jī
shǎng huì
shǎng jī
shǎng ài
shǎng lì
shǎng zhōng
shǎng qì
shǎng jiē
shǎng yì
shǎng chūn
shǎng fēng
shǎng láo
shǎng shì
shǎng de
shǎng guāng
shǎng kè
shǎng fá
shǎng nòng
shǎng hè
shǎng jié
shǎng bá
shǎng zhì
shǎng qián
shǎng tiào
shǎng fù
shǎng fú
shǎng gé
shǎng liàn
shǎng bào
shǎng mù
shǎng xīn
shǎng jīn
shǎng shì
shǎng zàn
shǎng xíng
shǎng zhòng
shǎng lài
shǎng měi
shǎng tàn
shǎng gòng
shǎng kǎi
shǎng fá
shǎng xù
shǎng nà
shǎng yù
shǎng jiā
shǎng jué
shǎng qìng
shǎng kào
shǎng fù
shǎng jiàn
shǎng duì
shǎng wán
shǎng shì
shǎng jù
shǎng zhuó
shǎng quàn
shǎng xiá
shǎng gòng
shǎng yàn
shǎng cì
shǎng gōng
shǎng fú
shǎng jìng
shǎng sī
shǎng zhuó
shǎng dí
shǎng gōng
shǎng shí
shǎng jīn
shǎng shè
shǎng shōu
shǎng guān
shǎng xiàng
shǎng xūn
pì shè
dā shè
jiào shè
bèi shè
ān shè
rén shè
kāi shè
shǎng shè
pū shè
zhà shè
xū shè
báo shè
jiǎn shè
gòng shè
chuàng shè
yù shè
zhì shè
huān shè
fū shè
mái shè
jù shè
yán shè
é shè
jià shè
fèi shè
fù shè
cháng shè
zhāng shè
kàn shè
jìn shè
chén shè
shèn shè
huàn shè
kuāng shè
shī shè
zhòng shè
zhuāng shè
tiān shè
xiàng shè
chóu shè
kè shè
chì shè
gōng shè
chá shè
pái shè
kōng shè
guǐ shè
jǐng shè
jiàn shè
bù shè
jiā shè
qǐ shè
jì shè
kào shè
fēn shè
jiǎ shè
jí shè
bǎi shè
chūn shè
shēng shè
wài shè
⒈ 犒赏。
引《敦煌变文集·韩擒虎话本》:“衾虎答曰:‘某弟二、要兵马库藏,赏设三军,即便却迴。’”
唐陆贽《平朱泚后车驾还京大赦制》:“宜委所司,即约额支计各赐钱物赏设,仍委本节度准前后勑速条疏甄叙。”
《资治通鉴·唐敬宗宝历元年》:“今朝廷久无处分,彼军不晓朝廷之意,欲效顺则恐忽授从諫,欲同恶则恐别更除人,犹豫之间,若有姦人为之画策,虚张赏设钱数,军士覬望,尤难指挥。”
胡三省注:“赏设,犹言赏犒也。”
赏shǎng(1)(动)赏赐;奖赏:有~有罚。(2)(名)赏赐或奖赏的东西:悬~|领~。(3)姓。(4)(动)欣赏;观赏:~月|~花。(5)(动)赏识:赞~。
设读音:shè设shè(1)(动)设立;布置:~防|~宴。(2)(动)筹划:~计。(3)(动)假设:~想。(4)〈书〉(连)假如;倘若:假~有困难;应当相助。