què huò
què fán
què shù
què mǎ
què zhèng
què yì
què rán
què chá
què jīn
què wǎng
què lüè
què shāng
què chǎng
què zhēng
què guān
què huì
què yáng
què qǔ
què qiǎo
què lì
què fù
què liǎn
què shǔ
què yán
què gū
què guǎn
què guǎn
què jǔ
què kè
què shuì
què tiě
què mài
què cù
què lǜ
què suàn
què lí
què lǜ
què cǎi
què jiǔ
què míng
què lùn
què wù
què guān
què gū
bǎ mài
guò mài
kē mài
xuàn mài
dǎo mài
huó mài
dā mài
chū mài
gē mài
yù mài
dàng mài
què mài
líng mài
bǎng mài
yù mài
guà mài
piāo mài
fàn mài
gū mài
xiǎo mài
dài mài
zá mài
bǎng mài
lǎo mài
chì mài
huò mài
xiàng mài
pū mài
yāo mài
gōng mài
jiàn mài
shē mài
jū mài
sī mài
kuài mài
dào mài
cháng mài
chǎo mài
dǎo mài
lüè mài
mǎi mai
guǎi mài
jué mài
huì mài
chuán mài
jì mài
rè mài
biào mài
zhuān mài
diào mài
jìng mài
fā mài
guān mài
pāi mài
dōu mài
pàn mài
chāi mài
líng mài
shòu mài
biāo mài
dǔn mài
diǎn mài
zhì mài
pán mài
biàn mài
jiào mài
wài mài
jū mài
shuǎi mài
biāo mài
pāo mài
dìng mài
yà mài
gū mài
zhàn mài
⒈ 专卖。
引《资治通鉴·晋海西公太和五年》:“王, 高祖之子也,当以宗庙社稷为忧,柰何不抚战士而榷卖樵水,专以货殖为心乎!”
《宋史·食货志下六》:“议者谓榷卖有定率,征税无彝準,通商之后,必亏岁计。”
榷què(1)(动)〈书〉专卖。(2)(动)商讨:商~。
卖读音:mài卖mài(1)(动)拿东西换钱(跟‘买’相对):把余粮~给国家。(2)(动)为了自己出卖祖国或亲友:~国|~国求荣。(3)(动)尽量用出来;不吝惜:~劲儿|~力气。(4)(动)故意表现在外面;让人看见:~功|~弄。(5)(量)旧时饭馆中称一个菜为一卖:一~炒腰花。