gǒu qǔ
gǒu dòng
gǒu nián
gǒu xióng
gǒu dòu
gǒu shí
gǒu gǔ
gǒu jiān
gǒu bāng
gǒu shé
gǒu tài
gǒu mìng
gǒu xī
gǒu shī
gǒu ér
gǒu mǎ
gǒu xī
gǒu jǐ
gǒu dào
gǒu zhōng
gǒu qiú
gǒu huān
gǒu jì
gǒu nú
gǒu páo
gǒu qì
gǒu shǐ
gǒu shì
gǒu gōng
gǒu guó
gǒu bǎo
gǒu jiǎo
gǒu tōu
gǒu fèi
gǒu chǐ
gǒu fáng
gǒu jiā
gǒu zǐ
gǒu fù
gǒu yíng
gǒu shǔ
gǒu gān
gǒu qiú
gǒu dài
gǒu pèng
gǒu shī
gǒu shè
gǒu tuǐ
gǒu yú
gǒu shēng
gǒu shī
gǒu zì
gǒu yóu
gǒu wō
gǒu gǒu
gǒu zǎo
gǒu cái
gǒu qiè
gǒu hòu
gǒu cái
gǒu shì
gǒu tú
gǒu pì
gǒu wěi
gǒu tóu
gǒu zhǒng
gǒu mì
gǒu xuè
gǒu zhì
gǒu mén
gǒu guān
gǒu pēng
gǒu shǐ
gǒu zǒu
gǒu zhàn
xī jiān
yě jiān
tài jiàn
nán jiān
gōng jiān
nǚ jiān
jú jiān
shuǐ jiān
qīng jiān
yīn jiān
jì jiān
dòng jiān
xū jiān
zǒng jiān
fǎn jiān
mù jiān
ruǎn jiān
hè jiān
xué jiān
wǔ jiān
fēng jiān
jūn jiān
zhòng jiān
dōu jiān
ā jiān
mó jiān
qū jiān
tiān jiān
jiǔ jiān
cí jiān
rù jiān
zhā jiān
gòng jiān
lǎo jiān
chī jiān
zhèn jiān
gǒu jiān
běi jiān
shōu jiān
míng jiān
lián jiān
líng jiān
shēng jiān
wài jiān
shǎng jiān
liǎng jiān
yīn jiān
jìng jiān
zhòu jiān
jiā jiān
nà jiān
xiè jiān
liù jiān
mǎ jiān
zhǔ jiān
lì jiān
zuò jiān
chú jiān
yù jiān
sì jiān
tàn jiān
sān jiān
táo jiān
chū jiān
mín jiān
qián jiān
pù jiān
guān jiān
lín jiān
yǒng jiān
tuō jiān
hòu jiān
lǐ jiān
yōu jiān
jiàng jiān
mì jiān
shāng jiān
shè jiān
juān jiān
láo jiān
⒈ 汉代内官名。主管皇帝的猎犬。
引《史记·司马相如列传》:“蜀人杨得意为狗监,侍上。上读《子虚赋》而善之曰:‘朕独不得与此人同时哉!’ 得意曰:‘臣邑人司马相如自言为此赋。’”
裴駰集解引郭璞曰:“主猎犬也。”
司马相如因狗监荐引而名显,故后常用以为典。 唐刘禹锡《酬宣州崔大夫见寄》诗:“再入龙楼称綺季,应缘狗监説相如。”
明唐顺之《送王生归蜀》诗:“狗监谁相荐? 成都一布衣。”
清孙枝蔚《送宗鹤问赴贵池训导任》诗:“进身繇狗监, 相如安足式?”
职官名。汉代掌管天子猎犬的官。
狗gǒu(名)哺乳动物;种类很多;嗅觉和听觉都很灵敏;毛有黄、白、黑等颜色。是一种家畜;有的可以训练成警犬;有的用来帮助打猎、牧羊等。也叫犬。
监读音:jiān,jiàn[ jiān ]1. 督察:监察。监控。监测。监护。监考。监听。
2. 牢,狱:监狱。监押。监禁。坐监。