gǒu bǎo
gǒu fù
gǒu chǐ
gǒu gān
gǒu qiè
gǒu qǔ
gǒu qiú
gǒu shé
gǒu huān
gǒu mén
gǒu dào
gǒu xī
gǒu zhì
gǒu zì
gǒu fèi
gǒu nián
gǒu shǐ
gǒu zhǒng
gǒu shì
gǒu pèng
gǒu cái
gǒu páo
gǒu tuǐ
gǒu mìng
gǒu tóu
gǒu gǒu
gǒu qiú
gǒu mì
gǒu zǎo
gǒu shēng
gǒu xī
gǒu jǐ
gǒu dòu
gǒu yóu
gǒu gōng
gǒu pì
gǒu guān
gǒu nú
gǒu jiā
gǒu shī
gǒu tōu
gǒu shī
gǒu qì
gǒu shè
gǒu zǒu
gǒu shǐ
gǒu xuè
gǒu shī
gǒu yú
gǒu jiān
gǒu xióng
gǒu yíng
gǒu gǔ
gǒu tài
gǒu guó
gǒu zhàn
gǒu tú
gǒu jiǎo
gǒu ér
gǒu pēng
gǒu shì
gǒu bāng
gǒu shí
gǒu zǐ
gǒu fáng
gǒu wō
gǒu cái
gǒu mǎ
gǒu dài
gǒu hòu
gǒu shǔ
gǒu jì
gǒu dòng
gǒu wěi
gǒu zhōng
shí nú
mò nú
chen nú
tián nú
chē nú
cháng nú
hù nú
shī nú
zhú nú
yù nú
róu nú
xiàng nú
táo nú
bān nú
nóng nú
dà nú
xiōng nú
lí nú
ǎi nú
xié nú
hēi nú
qí nú
qián nú
cuì nú
yàn nú
dāng nú
wǔ nú
zhí nú
yōng nú
huā nú
yǎn nú
cóng nú
hú nú
bì nú
chì nú
māo nú
wán nú
mǎ nú
zhòng nú
yáng nú
wō nú
qīng nú
tū nú
fān nú
guǐ nú
qián nú
qióng nú
mù nú
yīn nú
jiàn nú
zéi nú
wǔ nú
gōng nú
jú nú
kuáng nú
qián nú
shū nú
cāng nú
tóng nú
kūn nú
qū nú
ā nú
yòng nú
lì nú
mù nú
gàn nú
háo nú
qíng nú
dīng nú
jiā nú
gōng nú
qiú nú
sāo nú
lào nú
guān nú
fēi nú
jīn nú
jiān nú
bào nú
huáng nú
kūn nú
pú nú
jié nú
jiāo nú
mài nú
zhèng nú
xī nú
yōng nú
jiān nú
zú nú
hái nú
níng nú
qí nú
yǎ nú
zhuāng nú
xiá nú
jì nú
qiān nú
xiān nú
zhā nú
fū nú
mán nú
xiǎo nú
qí nú
yān nú
gēng nú
niàn nú
xiè nú
liáo nú
zhòng nú
zōu nú
xī nú
péi nú
rén nú
sì nú
zhǔ nú
zhuī nú
chǎn nú
bān nú
gǒu nú
xī nú
tán nú
⒈ 詈词。
引明李贽《史纲评要·宋纪·神宗》“宗孟惭惧无以容”:“狗奴该死。”
《儒林外史》第四回:“﹝知县﹞叫将老师夫上来,大駡一顿‘大胆狗奴’,重责三十板。”
狗gǒu(名)哺乳动物;种类很多;嗅觉和听觉都很灵敏;毛有黄、白、黑等颜色。是一种家畜;有的可以训练成警犬;有的用来帮助打猎、牧羊等。也叫犬。
奴读音:nú奴nú(1)(名)受剥削阶级压迫、剥削、役使而没有自由的人:家~|农~|亡国~。(2)(名)青年女子自称(多见于早期白话):~家。(3)(动)像对待奴隶一样地蹂躏、使用:~役。