gòng fǎ
gòng shēng
gòng fěi
gòng kuǎn
gòng shēng
gòng bīn
gòng zhì
gòng wén
gòng jīn
gòng shí
gòng yuàn
gòng yán
gòng dān
gòng zhí
gòng jiān
gòng gāo
gòng míng
gòng yàn
gòng gōng
gòng shì
gòng ruì
gòng wéi
gòng shuì
gòng jiān
gòng xián
gòng biǎo
gòng mò
gòng shǐ
gòng jì
gòng qíng
gòng duàn
gòng jiān
gòng sōu
gòng yú
gòng lǐ
gòng jì
gòng pǐn
gòng bù
gòng cì
gòng yù
gòng yú
gòng chá
gòng xiàn
gòng dào
gòng shì
gòng xǐ
gòng wù
gòng zhōng
gòng tǔ
gòng nà
gòng xuǎn
gòng shū
gòng bù
gòng jiān
gòng zhù
gòng yì
gòng shì
gòng bèi
gòng jí
gòng chá
gòng fú
gòng zhǔ
gòng shì
gòng zhēn
gòng lù
gòng fěi
gòng kǔ
gòng rén
gòng chuán
gòng fèng
gòng huì
gòng jìn
gòng shī
gòng xíng
gòng jǔ
gòng guān
gòng yì
gòng nóng
gòng zhòu
gòng shū
gòng jiàn
gòng chè
gòng fèn
gòng yuán
gòng bó
gòng xīn
gòng chēn
gòng fù
gòng yí
gòng chéng
gòng mèi
yě jiān
chū jiān
liù jiān
shuǐ jiān
qū jiān
zǒng jiān
xī jiān
jiā jiān
zhǔ jiān
tiān jiān
hòu jiān
chī jiān
mù jiān
sì jiān
láo jiān
rù jiān
liǎng jiān
yù jiān
cí jiān
zhèn jiān
hè jiān
yīn jiān
ā jiān
jìng jiān
wǔ jiān
běi jiān
lín jiān
shǎng jiān
ruǎn jiān
xiè jiān
dōu jiān
tuō jiān
mín jiān
jì jiān
fēng jiān
shēng jiān
yǒng jiān
zhā jiān
mì jiān
shāng jiān
lián jiān
tàn jiān
chú jiān
jiǔ jiān
wài jiān
zuò jiān
lǐ jiān
yōu jiān
jú jiān
mǎ jiān
lǎo jiān
mó jiān
sān jiān
xū jiān
nǚ jiān
lì jiān
jiàng jiān
nán jiān
tài jiàn
xué jiān
fǎn jiān
míng jiān
zhòu jiān
qīng jiān
qián jiān
táo jiān
jūn jiān
gōng jiān
gòng jiān
shōu jiān
shè jiān
dòng jiān
gǒu jiān
zhòng jiān
nà jiān
yīn jiān
líng jiān
guān jiān
pù jiān
juān jiān
⒈ 明清时生员入国子监读书者叫贡生,又称“贡监”。
引《明史·选举志一》:“﹝府、州、县诸生﹞入国学者,通谓之监生。举人曰举监,生员曰贡监……同一贡监也,有岁贡,有选贡,有恩贡,有纳贡。”
《儒林外史》第三回:“正值宗师来省録遗, 周进就録了个贡监卷首。”
《文明小史》第二八回:“当时就有几位大老,提起开捐的话,朝廷有主意不肯叫人捐实官,只允了虚衔封典贡监翎枝几项。”
明、清科举制度中,由府州县学推荐学行俱佳者,到京师国子监读书的人。
贡gòng(1)(名)贡品;古代臣民或属国献给帝王的物品:~品。(2)(动)封建时代称选拔(人才);推荐给朝廷:~生。(3)姓。
监读音:jiān,jiàn[ jiān ]1. 督察:监察。监控。监测。监护。监考。监听。
2. 牢,狱:监狱。监押。监禁。坐监。