shì jū
shì dí
shì chǒng
shì lǐ
shì chén
shì qián
shì suàn
shì cháo
shì rén
shì zhì
shì chāng
shì qíng
shì jǐng
shì ēn
shì zhèn
shì shǔ
shì zhǎn
shì yuàn
shì fù
shì zǐ
shì kuài
shì zhǔ
shì jiē
shì dǎng
shì pù
shì lì
shì shī
shì qū
shì jiāo
shì mén
shì miàn
shì quàn
shì mín
shì yǔ
shì xiāo
shì fāng
shì fǔ
shì jiāo
shì luò
shì diàn
shì huán
shì qú
shì jí
shì jì
shì zhí
shì gùn
shì mǎng
shì róng
shì jiǔ
shì cuō
shì hǔ
shì gū
shì dé
shì tiào
shì cùn
shì bù
shì míng
shì chán
shì yá
shì mǎi
shì gē
shì rì
shì cì
shì chéng
shì huì
shì kuí
shì lǐ
shì qǐng
shì huǎng
shì jīn
shì yuàn
shì sì
shì chǐ
shì gū
shì hé
shì mò
shì yǐn
shì chán
shì huì
shì sī
shì yì
shì jù
shì zhòng
shì bó
shì nù
shì jǐng
shì chēng
shì fǔ
shì chàng
shì luán
shì gū
shì píng
shì fēn
shì lóu
shì tíng
shì zhǎng
shì fàn
shì dān
shì yīn
shì bǎn
shì jiān
shì huān
shì gǔ
shì liǎng
shì diào
shì kuàng
shì chá
shì kuài
shì fáng
shì lì
shì xué
shì sháo
shì jì
shì zhèng
shì lí
shì bó
shì wù
shì dǒu
shì gōng
shì tóu
shì huì
shì diàn
shì jià
shì chèng
shì kǒu
shì chāo
shì diǎn
shì xián
shì huā
shì shù
shì niàng
shì chǎng
shì hǒng
shì bù
shì yù
shì guān
shì guō
shì shuì
shì háo
shì bù
shì mǔ
shì huì
shì jùn
shì tú
shì huà
shì kuài
shì yōng
shì lǘ
市侩shìkuài
(1) 旧指买卖的中间人,现泛指唯利是图的人
例市侩习气(.好工具)英sordid merchant;gigman;opportunist⒈ 即牙侩。旧称买卖的居间人。
引《淮南子·氾论训》“段干木晋国之大駔也” 汉许慎注:“駔,市侩也。言魏国之大侩也。”
《新唐书·食货志四》:“鬻两池盐者,坊市居邸主人、市侩皆论坐。”
清梁绍壬《两般秋雨盦随笔·别号小照》:“近俗市侩牙人,俱有别号,后生小子,并画小照。”
⒉ 泛指商人。
引清林则徐《钱票无甚关碍宜重禁吃烟以杜弊源片》:“且市侩之牟利,无论银贵钱贵,出入皆可取赢,并非必待银价甚昂然后获利。”
《二十年目睹之怪现状》第七回:“你想市侩要入官场,那里懂得许多。”
梁启超《意大利建国三杰传》:“市侩营业,犹不能无资本。”
⒊ 借指贪图私利、投机取巧的人。
引胡适《市政制度序》:“后来有一班市侩政客假借什么团体名义出来反对,就连这‘劝捐’也不敢举办了。”
郭小川《秋歌》:“滚它的吧,市侩哲学,庸夫习气,懦夫行径。”
介绍买卖双方成交而居间牟利的人。《新唐书.卷五四.食货志四》:「鬻两池盐者,坊市居邸主人、市侩皆论坐。」后常用以形容唯利是图的人。如:「他一副唯利是图的样子,活像人家说的市侩!」
市shì(1)(名)集中买卖货物的固定场所;市场:米~|夜~。(2)(名)买卖货物:~惠。(3)(名)城市:~民|都~。(4)(名)行政区划单位;分直辖市和市。(5)(名)属于市制的(度量衡单位):~尺|~斤。
侩读音:kuài侩kuài(名)旧社会以拉拢买卖从中取利为职业的人:市~|牙~。