市人


市人的组词


市物

shì wù

市吏

shì lì

市担

shì dān

市子

shì zǐ

市鄽

shì chán

市陌

shì mò

市斤

shì jīn

市顷

shì qǐng

市娼

shì chāng

市两

shì liǎng

市赋

shì fù

市楼

shì lóu

市点

shì diǎn

市莽

shì mǎng

市调

shì diào

市贩

shì fàn

市嚣

shì xiāo

市税

shì shuì

市场

shì chǎng

市斗

shì dǒu

市政

shì zhèng

市埠

shì bù

市阛

shì huán

市庸

shì yōng

市撮

shì cuō

市街

shì jiē

市面

shì miàn

市狙

shì jū

市况

shì kuàng

市闲

shì xián

市钱

shì qián

市重

shì zhòng

市郊

shì jiāo

市名

shì míng

市恩

shì ēn

市侩

shì kuài

市语

shì yǔ

市籴

shì dí

市尺

shì chǐ

市酒

shì jiǔ

市交

shì jiāo

市德

shì dé

市舶

shì bó

市价

shì jià

市估

shì gū

市暨

shì jì

市民

shì mín

市官

shì guān

市酤

shì gū

市钞

shì chāo

市衢

shì qú

市称

shì chēng

市櫎

shì huǎng

市长

shì zhǎng

市利

shì lì

市口

shì kǒu

市脯

shì fǔ

市哄

shì hǒng

市亭

shì tíng

市版

shì bǎn

市牙

shì yá

市学

shì xué

市值

shì zhí

市党

shì dǎng

市掾

shì yuàn

市容

shì róng

市集

shì jí

市郭

shì guō

市俚

shì lǐ

市朝

shì cháo

市工

shì gōng

市奸

shì jiān

市树

shì shù

市烩

shì kuài

市里

shì lǐ

市花

shì huā

市区

shì qū

市电

shì diàn

市狱

shì yù

市券

shì quàn

市勺

shì sháo

市日

shì rì

市算

shì suàn

市师

shì shī

市次

shì cì

市落

shì luò

市酿

shì niàng

市闉

shì yīn

市话

shì huà

市布

shì bù

市景

shì jǐng

市魁

shì kuí

市合

shì hé

市脔

shì luán

市镇

shì zhèn

市房

shì fáng

市阓

shì huì

市欢

shì huān

市怨

shì yuàn

市毫

shì háo

市棍

shì gùn

市渚

shì zhǔ

市沽

shì gū

市义

shì yì

市城

shì chéng

市倡

shì chàng

市惠

shì huì

市坊

shì fāng

市司

shì sī

市骨

shì gǔ

市贿

shì huì

市步

shì bù

市肆

shì sì

市茶

shì chá

市平

shì píng

市屠

shì tú

市人

shì rén

市虎

shì hǔ

市刽

shì kuài

市署

shì shǔ

市制

shì zhì

市头

shì tóu

市粜

shì tiào

市际

shì jì

市怒

shì nù

市门

shì mén

市亩

shì mǔ

市会

shì huì

市店

shì diàn

市隐

shì yǐn

市宠

shì chǒng

市闾

shì lǘ

市廛

shì chán

市歌

shì gē

市铺

shì pù

市骏

shì jùn

市秤

shì chèng

市府

shì fǔ

市情

shì qíng

市分

shì fēn

市井

shì jǐng

市买

shì mǎi

市寸

shì cùn

市聚

shì jù

市尘

shì chén

市伯

shì bó

市斩

shì zhǎn

市厘

shì lí


风人

fēng rén

袭人

xí rén

雷人

léi rén

鞠人

jū rén

姣人

jiāo rén

书人

shū rén

迈人

mài rén

场人

cháng rén

抓人

zhuā rén

宦人

huàn rén

倌人

guān rén

内人

nèi rén

背人

bèi rén

鱼人

yú rén

椠人

qiàn rén

禅人

chán rén

焗人

jú rén

步人

bù rén

道人

dào ren

村人

cūn rén

萌人

méng rén

后人

hòu rén

贾人

gǔ rén

许人

xǔ rén

译人

yì rén

安人

ān rén

拏人

ná rén

狩人

shòu rén

作人

zuò rén

豺人

chái rén

料人

liào rén

饎人

xī rén

个人

gè rén

泠人

líng rén

候人

hòu rén

格人

gé rén

怕人

pà rén

硕人

shuò rén

种人

zhǒng rén

里人

lǐ rén

幽人

yōu rén

魂人

hún rén

住人

zhù rén

宜人

yí rén

舆人

yú rén

贫人

pín rén

刊人

kān rén

蜜人

mì rén

疯人

fēng zi

邪人

xié rén

祸人

huò rén

乖人

guāi rén

町人

tǐng rén

侬人

nóng rén

孤人

gū rén

馆人

guǎn rén

紅人

hóng rén

更人

gēng rén

閒人

xián rén

编人

biān rén

环人

huán rén

室人

shì rén

瞽人

gǔ rén

雠人

chóu rén

髡人

kūn rén

选人

xuǎn rén

业人

yè rén

骚人

sāo rén

逋人

bū rén

贱人

jiàn rén

黑人

hēi rén

敵人

dí rén

兵人

bīng rén

俊人

jùn rén

金人

jīn rén

栽人

zāi rén

桴人

fú rén

保人

bǎo ren

吏人

lì rén

蜇人

zhē rén

伤人

shāng rén

傻人

shǎ rén

鼓人

gǔ rén

冢人

zhǒng rén

憎人

zēng rén

讳人

huì rén

原人

yuán rén

易人

yì rén

嫁人

jià rén

闻人

wén rén

谍人

dié rén

水人

shuǐ rén

假人

jiǎ rén

横人

héng rén

亨人

hēng rén

勤人

qín rén

等人

děng rén

囚人

qiú rén

士人

shì rén

闷人

mèn rén

木人

mù rén

奇人

qí rén

食人

shí rén

倾人

qīng rén

饮人

yǐn rén

艾人

ài rén

惠人

huì rén

佞人

nìng rén

皇人

huáng rén

南人

nán rén

阴人

yīn rén

我人

wǒ rén

通人

tōng rén

旄人

máo rén

绛人

jiàng rén

着人

zhe rén

驺人

zōu rén

混人

hùn rén

难人

nán rén

蛇人

shé rén

菌人

jūn rén

浮人

fú rén

各人

gè rén

飞人

fēi rén

济人

jì rén

旊人

fǎng rén

从人

cóng rén

獶人

náo rén

沙人

shā rén

涓人

juān rén

狂人

kuáng rén

幂人

mì rén

佣人

yōng rén

骄人

jiāo rén

走人

zǒu rén

豪人

háo rén

画人

huà rén

嬖人

bì rén

诈人

zhà rén

骟人

shàn rén

能人

néng rén

当人

dāng rén

居人

jū rén

少人

shǎo rén

著人

zhù rén

造人

zào rén

鸟人

niǎo rén

辜人

gū rén

白人

bái rén

姘人

pīn rén

猿人

yuán rén

卤人

lǔ rén

递人

dì rén

射人

shè rén

俗人

sú rén

一人

yī rén

降人

xiáng rén

矮人

ǎi rén

焙人

bèi rén

寿人

shòu rén

诇人

xiòng rén

仆人

pú rén

师人

shī rén

歹人

dǎi rén

壶人

hú rén

饔人

yōng rén

德人

dé rén

倡人

chàng rén

晳人

xī rén

刑人

xíng rén

君人

jūn rén

瘦人

shòu rén

货人

huò rén

懒人

lǎn rén

官人

guān rén

宠人

chǒng rén

宫人

gōng rén

伎人

jì rén

船人

chuán rén

時人

shí rén

蠢人

chǔn rén

饶人

ráo rén

牧人

mù rén

郊人

jiāo rén

圣人

shèng rén

商人

shāng rén

西人

xī rén

军人

jūn rén

匠人

jiàng rén

资人

zī rén

放人

fàng rén

词人

cí rén

麻人

má rén

乱人

luàn rén

歪人

wāi rén

弊人

bì rén

雍人

yōng rén

何人

hé rén

篙人

gāo rén

燧人

suì rén

劳人

láo rén

舂人

chōng rén

齐人

qí rén

舡人

chuán rén

巷人

xiàng rén

俪人

lì rén

犯人

fàn rén

为人

wèi rén

隝人

dǎo rén

航人

háng rén

徒人

tú rén

误人

wù rén

舟人

zhōu rén

竖人

shù rén

轻人

qīng rén

有人

yǒu rén

颠人

diān rén

封人

fēng rén

尊人

zūn rén

幸人

xìng rén

贪人

tān rén

节人

jié rén

卑人

bēi rén

细人

xì rén

暍人

yē rén

穷人

qióng rén

蚩人

chī rén

爵人

jué rén

猎人

liè rén

前人

qián rén

枉人

wǎng rén

馋人

chán rén

离人

lí rén

四人

sì rén

辀人

zhōu rén

荒人

huāng rén

钟人

zhōng rén

熟人

shú rén

谷人

gǔ rén

捞人

lāo rén

賤人

jiàn rén

缮人

shàn rén

耕人

gēng rén

鬃人

zōng rén

加人

jiā rén

餧人

wèi rén

吉人

jí rén

志人

zhì rén

车人

chē rén

凶人

xiōng rén

兽人

shòu rén

吃人

chī rén

寻人

xún rén

传人

chuán rén

干人

gān rén

骇人

hài rén

罪人

zuì rén

圉人

yǔ rén

配人

pèi rén

耍人

shuǎ rén

举人

jǔ rén

丽人

lì rén

穑人

sè rén

义人

yì rén

宾人

bīn rén

剩人

shèng rén

亡人

wáng rén

廉人

lián rén

霍人

huò rén

乞人

qǐ rén

友人

yǒu rén

雄人

xióng rén

丧人

sàng rén

时人

shí rén

调人

tiáo rén

呛人

qiāng rén

傔人

qiàn rén

炮人

pào rén

妾人

qiè rén

临人

lín rén

愚人

yú rén

无人

wú rén

深人

shēn rén

痤人

cuó rén

佳人

jiā rén

酒人

jiǔ rén

侍人

shì rén

圬人

wū rén

瑞人

ruì rén

杀人

shā rén

渗人

shèn rén

角人

jiǎo rén

瓬人

fǎng rén

豁人

huō rén

舁人

yú rén

烝人

zhēng rén

筮人

shì rén

清人

qīng rén

顺人

shùn rén

隐人

yǐn rén

上一组词:市朝
下一组词:市区

更多市的组词

市人的意思


词语解释:

指集市或城中街道上的人。

市民;城市平民。

市肆中人,商人。

指市井流俗之人。

泛指为生活名利而奔走之人。

引证解释:

⒈ 指集市或城中街道上的人。

引《左传·文公十八年》:“夫人姜氏归於齐,大归也。将行,哭而过市曰:‘天乎! 仲为不道,杀适立庶。’市人皆哭。”
《后汉书·王霸传》:“光武令霸至市中募人,将以击郎。市人皆大笑。”
清王士禛《池北偶谈·谈艺四·谑对》:“﹝姜吏部如须﹞与徐孝廉昭法友善,一日同行閶门市……相与抵掌大噱,市人皆惊。”

⒉ 市民;城市平民。

引《吕氏春秋·简选》:“驱市人而战之,可以胜人之厚禄教卒。”
《宋史·食货志上》:“庆历三年,詔民犯法可矜者别为赎令,乡民以穀麦,市人以钱帛。”
宋周密《武林旧事·端午》:“市人门首,各设大盆,杂植艾、蒲、葵花。”
明沉国元《再生纪异录》:“邑前居民神堂火起, 严大尹拜灭之;戒市人勿张灯。”

⒊ 指市井流俗之人。

引《新唐书·康承训传》:“勛军皆市人,嚣而狂,未阵即奔,相蹈藉死者四万。”
宋沉遘《淮阴侯庙》诗:“淮阴本自市人子,始定三齐便请王。”

⒋ 市肆中人,商人。

引唐李肇《唐国史补》卷中:“宪宗召市人估其价值,或云:‘至宝无价。’”
宋苏轼《与陈传道书》之三:“某方病市人逐利,好刊某拙文,欲毁其板,矧欲更令人刊邪?”

⒌ 泛指为生活名利而奔走之人。

引明高启《晓凉》诗:“却喜閒身无事役,不须早逐市人行。”

国语词典:

市民。

网络解释:

市人

市人,拼音shì rén,是指集市或城中街道上的人。
更多人的组词

市人详细解释


读音:shì

市shì(1)(名)集中买卖货物的固定场所;市场:米~|夜~。(2)(名)买卖货物:~惠。(3)(名)城市:~民|都~。(4)(名)行政区划单位;分直辖市和市。(5)(名)属于市制的(度量衡单位):~尺|~斤。

读音:rén

人rén(1)(名)能制造工具并使用工具进行劳动的高等动物:男~|女~|~们|~类。(2)(名)每人;一般人:~手一册|~所共知。(3)(名)指成年人:长大成~。(4)(名)指某种人:工~|军~|主~|介绍~。(5)(名)别人:~云亦云|待~诚恳。(6)(名)指人的品质、性格或名誉:这个同志~很好|他~老实。(7)(名)指人的身体或意识:这两天~不大舒服。(8)(名)指人手、人材:我们这里正缺~。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025