shì gǔ
shì chǎng
shì diào
shì míng
shì kuàng
shì diàn
shì lì
shì jū
shì qū
shì dǎng
shì yuàn
shì jiǔ
shì zhǎn
shì chá
shì fáng
shì luán
shì ēn
shì cháo
shì fāng
shì dí
shì tóu
shì zhǔ
shì fàn
shì bǎn
shì píng
shì chǐ
shì cùn
shì qǐng
shì fǔ
shì huì
shì kuài
shì tiào
shì jǐng
shì jiāo
shì quàn
shì huì
shì bù
shì bù
shì wù
shì zhèng
shì zhòng
shì gùn
shì guō
shì jí
shì dé
shì rì
shì yì
shì chéng
shì tú
shì yuàn
shì lǘ
shì bó
shì fēn
shì hǒng
shì zhǎng
shì nù
shì mǔ
shì zǐ
shì mǎi
shì mín
shì kuài
shì tíng
shì jì
shì mò
shì rén
shì cì
shì niàng
shì lì
shì diàn
shì lǐ
shì shù
shì gū
shì chàng
shì chēng
shì huì
shì miàn
shì yōng
shì gē
shì diǎn
shì mén
shì yǔ
shì liǎng
shì jiāo
shì yá
shì zhèn
shì shuì
shì dān
shì qú
shì huān
shì cuō
shì jù
shì kuài
shì lí
shì jǐng
shì huà
shì jiē
shì fù
shì xiāo
shì zhì
shì kǒu
shì sī
shì sháo
shì gōng
shì chán
shì jīn
shì chāng
shì mǎng
shì chāo
shì zhí
shì gū
shì yīn
shì háo
shì pù
shì lǐ
shì shǔ
shì jiān
shì suàn
shì jià
shì chán
shì huì
shì dǒu
shì chén
shì kuí
shì lóu
shì jì
shì xué
shì hé
shì yǐn
shì qíng
shì bó
shì huán
shì huā
shì sì
shì guān
shì qián
shì luò
shì shī
shì róng
shì fǔ
shì jùn
shì huǎng
shì hǔ
shì bù
shì yù
shì xián
shì gū
shì chǒng
shì chèng
líng sī
zhǒng sī
máo sī
shì sī
lǐ sī
xiǎng sī
dà sī
cáo sī
gōng sī
bǎi sī
guān si
tái sī
míng sī
wǔ sī
jiān sī
běi sī
zhuān sī
zǐ sī
fān sī
shuài sī
gǔ sī
fēn sī
jiàn sī
jì sī
pā si
liú sī
jǐng sī
xiàn sī
yùn sī
jiù sī
zhí sī
gōng sī
zhōng sī
fǎ sī
cūn sī
jìn sī
zhí sī
xiá sī
mén sī
yīn sī
dōng sī
gǔ sī
wēi sī
kǔn sī
dāng sī
yán sī
luó sī
cáo sī
luán sī
xiǎo sī
nán sī
chén sī
mì sī
qún sī
diǎn sī
jūn sī
mù sī
hòu sī
qún sī
tuán sī
sì sī
yí sī
shàng si
liǎng sī
bān sī
yún sī
pái sī
dǐng sī
fāng sī
kù sī
zhōu sī
tǔ sī
quán sī
tǔ sī
pù sī
yǒu sī
běn sī
zhòng sī
dǒng sī
niè sī
àng sī
gǔn sī
dū sī
fǔ sī
jiā sī
chūn sī
jì sī
xuàn sī
yōu sī
shù sī
pàn sī
jú sī
chú sī
liáo sī
tōng sī
jiàn sī
⒈ 即司市。古代管理市场的官员。又叫市师。
引《周礼·地官·司市》:“凡会同师役,市司帅贾师而从,治其市政,掌其卖儥之事。”
郑玄注:“市司,司市也。”
孙诒让正义:“与上文称市师同,以其非正官名,故或曰市师,或曰市司,无定称也。”
《唐律疏议·杂律·市司评物价》:“诸市司评物价不平者,计所贵贱,坐赃论。”
⒉ 宋代称评定物价的机构。
引《宋史·食货志下八》:“置市司估物价低昂,凡内外官司欲占物价,悉於是乎取决。”
市shì(1)(名)集中买卖货物的固定场所;市场:米~|夜~。(2)(名)买卖货物:~惠。(3)(名)城市:~民|都~。(4)(名)行政区划单位;分直辖市和市。(5)(名)属于市制的(度量衡单位):~尺|~斤。
司读音:sī司sī(1)本义:主管。(2)(动)主持、操作。(3)(名)一级机关内一部门。(4)姓。